
Bố luôn yêu thương lặng lẽ
Bình chọn: 271
Bình chọn: 271
Tôi đứng phỗng trên cầu thang, tay vẫn cầm chổi mà mắt đã nhòa đi từ lúc nào. Vậy ư, vậy là bố cũng đã rất vui mừng và tự hào khi tôi đã đỗ Đại học ư? Có phải chăng đây mới thực sự là người bố của tôi, ông luôn ôn tồn che giấu cảm xúc, nhưng chưa bao giờ hết kỳ vọng và tin tưởng vào tôi ...
Có lần, sang phòng bà ngoại nằm ngủ, bà nhẹ nhàng nói với tôi: "Bố cháu là trụ cột của gia đình, nhưng lại không thể mang đến cho vợ con một cuộc sống sung túc khá giả như người ta, nên lúc nào cũng có cảm giác tự ti, thấy mình kém cỏi. Lòng tự ái của đàn ông cao lắm cháu ạ. Mặc dù việc bố cháu chẳng bao giờ xuất hiện trước nhà ngoại bị nhiều người coi là trốn tránh, mặc cảm, nhưng điều đó khiến cho bố cháu nhẹ nhõm, thoải mái, thì cả bà và mẹ đều không phản đối".
Tôi hỏi bà có phải bố đã từng có lần chê tôi không có khả năng không, thì bỗng dưng bà cốc vào trán tôi một cái, cười nói: "Cha bố cô, ý bố cháu không phải thế. Bố chỉ muốn giảm bớt gánh nặng tinh thần cho cháu thôi. Trước đó mấy hôm bố từng nói với bà, nếu cháu không đạt giải thành phố thì cũng đừng buồn, trên đời nhiều người tài giỏi lắm, miễn sao cháu học hành tử tế, khôn lớn nên người là được" ...
Tôi nghe từng lời bà nói, chỉ biết im lặng, vội giấu đi những giọt nước mắt xúc động. Hóa ra, tôi đã hiểu lầm bố, đã nghĩ rằng bố không yêu thương tôi, tôi đã nhầm, nhầm thật rồi. Bố tôi đấy, trụ cột của cả nhà, không muốn gặp gỡ gia đình bên ngoại vì sự tự ti của một người đàn ông chẳng thể mang lại một cuộc sống dư dả cho vợ con, với gương mặt dường như lúc nào cũng lạnh lùng, lãnh đạm, nhưng thực trong tim thì sống hết thảy cho gia đình ...
Có những điều, không cần phải nói ra ... Có những yêu thương, không cần phải bộc lộ bằng lời nói ...
Trước khi Angelina Jolie phải phẫu thuật ngực trong bí mật, gia đình Brad Pitt hẳn đã phải chịu rất nhiều sóng gió ngầm. Bức thư gửi vợ dưới đây của Brad Pitt vào tháng 3/2012 là một bằng ch[…]
Truyện ngắn
Đêm đó chỉ mình A Đông thoát được, thoát chết nhưng sau đó thành nô lệ cho lũ người Tàu man rợ, trong tâm khảm nó cái chết có lẽ còn dễ chịu hơn gấp ngàn vạn lần... Dạo ấy, ở vùng Đông Bắc […]
Truyện ngắn
Audio Ôi! Trời sắp sập rồi. Chính mắt tôi trông thấy, chính tai tôi nghe thấy. Một phần bầu trời còn rớt trúng đầu tôi đây này. […]
Truyện ngắn
" Các khanh hãy cho ta biết làm thế nào để xây dựng được một tình bạn cao quý như tình bạn giữa hai khanh như vậy." Damon và Pythias thân thiết với nhau từ khi còn nhỏ. Cả hai tin tưởng tuy[…]
Truyện ngắn
Mọi chuyện đến quá nhanh khiến tôi khó xử, tôi không biết mình có đủ dũng khí để nói lời yêu Ban sau mọi chuyện xảy ra không. Chỉ biết rằng, ngày tôi lên xe để vào lại thành phố, lần đầu tiê[…]
Truyện ngắn
Tôi không biết ngày mai đôi chân ngựa con của tôi sẽ dừng ở nơi nào, trái tim tôi sẽ yêu thương ai đó, tôi không biết và cũng chẳng cần biết đâu. Tôi đi chân trần trên cát ẩm ướt, từng làn […]
Truyện ngắn
Băng qua một cánh đồng, để biết những ước mơ và hiện thực nó hay như một cánh chim trời, để biết khi nào mỏi mệt mà quay lại. 1. Cả làng chúng tôi sống trên một cánh đồng. Một cách đồng rộn[…]
Truyện ngắn
Cụ già nói: "Tốt và không tốt hoàn toàn không có phân giới rõ ràng, chính xác, có chăng thì chỉ là cảm giác trong lòng người mà thôi. Trong lòng ông chứa thứ gì mới có thể tìm thấy thứ đó". […]
Truyện ngắn