
Bánh xốp bơ cho tình đầu
Bình chọn: 363
Bình chọn: 363
Tôi nói chính mình chưa trải qua tình yêu nhưng sao tôi lại có cảm giác này nhỉ? Cảm giác khó chịu, cay cay khi nghe Rei kể về một thằng con trai khác. Chúng tôi học cùng nhau, chơi cùng nhau, trên cả mức thân một tẹo nhưng như thế có đủ sâu sắc để gọi là yêu đương chưa? Chỉ thấy một điều gì đó vừa vụn vỡ từ trái tim băng giá của tôi.
"Tớ có nên nói cho Ka biết không Win?" Thật lâu, Rei lên tiếng rất nhẹ.
Tất nhiên là tôi ngàn lần không muốn Rei thích Ka tẹo nào nhưng tôi không thể nói thật lòng mình.
"Ừm, nếu cậu muốn." Tôi nghe giọng mình lạc hẳn.
4.
Rei không đến cà phê nữa, chắc là cô ấy bận bịu với Ka ở câu lạc bộ bắn cung. Hôm qua Rei có nói với tôi tình cảm giữa cô và Ka có bước tiến triển, Ka còn tập cho Rei bắn cung. Tôi đi cà phê một mình. Suy nghĩ về Rei, về Ka khiến đầu óc tôi lộn xộn. Vội cầm cốc cà phê lên miệng, nhấp một ngụm, đắng ngắt. Mọi ngày khi đi cùng Rei, tôi uống có thấy đắng bao giờ đâu chắc là vì chiếc ghế Rei hay ngồi bỗng trở nên trống trải, buồn tẻ. Tôi thấy như thiếu vắng một điều gì đó thân quen mà không tìm lại được. Ngoắc tay bảo chị phục vụ đem ra cho mình một phần bánh xốp bơ – loại bánh mà Rei thích nhất. Tình đầu chầm chậm đến trong cô độc.
Tôi dựa lưng vào thành ghế, nghiêng đầu ngắm một vạt mây trôi hờ hững, mênh mang. Mắt tôi lim dim. Hình ảnh cô bạn thân cứ quẩn quanh đâu đây. Rei dành ít thời gian cho tôi mà thay vào đó, cô ấy thường xuyên đến câu lạc bộ bắn cung. Có hôm tôi đến, thấy Ka đang tập cho Rei cách giương cung. Bàn tay của họ chạm vào nhau. Giai điệu của You've got to hide your love away phát ra bên tai vì tôi đang đeo headphone càng làm nỗi buồn tăng thêm. Trời quang mây tạnh nhưng trong tim tôi lại nổi mưa giông. Cơn mưa kéo dài, âm ỉ suốt cả tuần.
Một buổi sáng, tôi còn đang ngái ngủ, Rei gọi điện réo inh ỏi.
"Cậu làm sao thế, sao không đi học, cậu ốm hả?"
Tôi đáp "Tớ không sao" rồi vội cúp máy, mường tượng ra khuôn mặt ngơ ngác của Rei.
Giờ Ngữ Văn, tôi trốn học ra vườn hoa phía sau trường, gối đầu lên cỏ, ngắm từng cụm mây trôi thong thả trên trời. Nắng nhiễu tong tong xuống cả người tôi. Ánh nắng chói chang làm mắt tôi cay xè. Không đâu, là gương mặt Rei hiện ra. Có muốn trốn cũng không trốn được.
"Sao dạo này cậu lại tránh mặt tớ?" Rei nằm bên cạnh, nhìn trời trong và cao vút.
"Tớ có tránh mặt cậu đâu."
"Thế sao lại ra đây một mình mà không rủ tớ?"
"Tớ... ngắm mây." Tôi dối lòng.
Tôi nghe tiếng Rei cười.
"Vậy là cậu cũng lãng mạn mà còn nói tớ."
"Thế à?" Tôi thờ ơ đáp.
"Ai cũng đều lãng mạn, theo cách riêng của mỗi người."
Rei thuộc về ai, về tôi, về Ka hay về một cơn mưa dai dẳng ngày qua? Đến giờ phút này, tôi mới nhận ra một điều: Tôi thích Rei, chỉ là tôi cứ dối gạt trái tim mình thôi.
5.
Tôi thắng gấp cách tiệm cà phê một đoạn ngắn trước khi để Rei trông thấy. Mà dù cho tôi có tới gần đứng bên ngoài cửa kính, Rei cũng chẳng để ý vì cô đang bận nói chuyện phiếm với Ka. Tôi có thể hiểu rằng Rei vui vẻ như thế nào khi bên Ka. Chiếc bàn đó, chỗ Ka ngồi là chỗ tôi thường ngồi. Từ trước đến nay, cả tôi và Rei không ai phá vỡ quy cũ ấy nhưng hôm nay người phá vỡ nó lại chính là Rei.
Tôi quay đầu xe, đạp thong dong trên đường. Giá mà ngay lúc này tôi có thể vừa đi vừa hát You've got to hide your love away cho chính tôi nghe. Hãy cất tình yêu của bạn đi, tôi có nên làm thế không? Tôi và Rei, Rei và Ka, mối quan hệ nào mới bền chặt?
Những ngày giá rét cũng qua đi. Rei và Ka quen nhau được hơn ba tháng. Trong khoảng thời gian đó, Rei viết nhiều hơn và tâm hồn lúc nào cũng ở tận đâu đâu. Bất cứ khi nào cảm xúc đến, cô lưu chúng lại trong quyển sổ màu đen. Điều khác biệt là cô không bảo tôi đọc thử, cho biết ý kiến nữa. Tôi hiểu lý do chính là gì vì cô sợ tôi bắt gặp những xúc cảm của cô về Ka. Như thế mặt cô sẽ đỏ bừng lên như trái cà chua chín.
Sáng nay vừa đặt chân vào lớp, Rei liền chạy đến bên tôi hỏi tôi tan học có thể đi cùng cô được không. Tôi hỏi đi đâu cơ thì cô trả lời là đi chọn quà sinh nhật cho Ka. Lại là cái tên ấy. Sao Rei cứ nhắc mãi về cậu ta thế không biết? Tôi bực bội từ chối và về bàn mình ngồi.
"Sao lại nổi cáu với tớ?"
Suốt buổi học, Rei không thèm nhìn tôi và mượn vở tôi nữa. Có lẽ cô ấy giận tôi thật. Mà tôi cũng quá vô duyên. Người Rei thích là Ka, tôi chỉ là bạn của cô ấy thôi. Tôi muốn làm hòa với Rei nhưng trống vừa đánh lên, Rei liền ôm cặp ra khỏi lớp. Tôi ngẩn ngơ nhìn theo, bực dọc bản thân.
6.Rei không bấm chuông mà nhắn tin "Tớ đang ở trước cổng nhà cậu." Không phải là lần đầu mà mỗi khi cô đến nhà tôi, cô đều nhắn như thế. Tôi mặc quần áo vào, phóng xuống lầu, chạy ra mở cửa. Đôi mắt Rei đỏ hoe, không những đỏ mà còn sung húp lên nữa. Chứng tỏ cô ấy vừa trải qua một trận khóc dữ dội.
Đặt ly nước xuống bàn, tôi hỏi ngay. "
Mây thầm cảm ơn, cuộc sống tuy vất vả nhưng Mây đã có những người thân mà Mây thương yêu nhất như Nội và Lành. Mây gom vội những túm rau sắn cho vào sọt, xách theo bó củi với cái nón mê khó[…]
Truyện ngắn
Tuổi thơ chúng con quen với mùi thuốc lào của bố... Có những đêm, giật mình tỉnh giấc cũng bởi tiếng rít cao và vang của chiếc điếu cày giữa khoảng không vắng lặng. Lúc đó, nào con có biết […]
Truyện ngắn
Nếu con chết, mẹ có buồn không?
Ki tao ăn với mày nhé! Nó bốc một nắm cơm cho lên mồm ăn vội, rồi lại miếng nữa. Mùa đông những cơn gió lạnh đang gào thét, rít mạnh trên những cao nguyên đất đỏ badan. Ở nơi đây mùa hè nắ[…]
Truyện ngắn
Hai đứa nó cứ ngồi đó. Mặc cho những hạt mưa lạnh tanh rơi xuống và thấm dần vào da thịt, rửa trôi những giọt nước mắt, rửa trôi cả những mảng buồn đã bám rễ trong long con bé từ những ngày[…]
Truyện ngắn
Có một người đàn ông yêu thích mỹ thuật. Ông ta say mê đến mức gần như sống vì niềm say mê của mình. Sưu tập tranh là mục tiêu cả đời của ông. Ông làm việc rất chăm chỉ để dành tiền tiết kiệ[…]
Truyện ngắn
Tình cảm đặc biệt đó nó không định nói ra. Nó biết, cứ giữ khư khư trong lòng không phải chuyện tốt, nhưng mà... ...như bao cuộc tình đơn phương khác, nó sợ tất cả sẽ vội bay đi mất...cả tìn[…]
Truyện ngắn
Ở cái tuổi mười sáu, có lẽ cô bé nào cũng từng có một giấc mơ cổ tích của riêng mình. Chính mình, trong giấc mơ sẽ là một nàng công chúa ngủ trong rừng, xinh đẹp với một chiếc váy trắng muốt[…]
Truyện ngắn