
Ba, liệu có quá muộn cho một lời xin lỗi?
Bình chọn: 436
Bình chọn: 436
Con người sống trên đời này, không có ai là không phạm phải lỗi lầm – dù lớn dù nhỏ. Có những người cha, có những người mẹ sẵn sàng phạm lỗi vì tương lai sau này của các con, sẵn sàng chịu mọi lời đắng cay trong cuộc sống chỉ thầm mong nhận được những lời yêu thương từ con cái. Trăm ngàn đắng cay ngoài đời không đau bằng một câu dứt ruột nặng nhẹ!
Dù cha mẹ bạn là người tài giỏi, người nổi tiếng, người bình thường hay thậm chí là kẻ tội phạm giết người đi chăng nữa, thì họ mãi mãi vẫn là đấng sinh thành tạo hình ra bạn. Không có họ trên cõi đời này, bạn cũng chỉ là một hạt bụi hư vô trôi lững thững chưa được đầu thai vào kiếp này. Thay vì oán trách, thay vì hận đời mình đen bạc, thay vì hỏi tại sao cha mẹ mình không tài giỏi, không giàu sang phú quý như người ta, không chức cao vọng trọng, không là ông này, không là bà kia, không tạo cho bạn cơ hội được làm một con người hoàn hảo, bạn hãy tự mình đứng dậy bằng chính đôi chân mình, đôi tay mình, tự đi xây dựng phần cuộc đời mà bạn cho là đáng nhất. Như thế còn đáng quý hơn là than thân trách phận, đổ lỗi cho hoàn cảnh và số phận đưa đẩy ta đến bước này.
Đến bây giờ tôi mới hiểu được điều quý giá ấy. Đến bây giờ tôi mới nhận ra điều gì là quan trọng nhất trong cuộc đời mình, điều gì là đáng trân trọng nhất, đáng phải hy sinh nhất trong cuộc đời làm người.
Ba ơi! Lời xin lỗi, phải chăng đã quá muộn để nói?
---
Tôi cúi đầu, quỳ gối bên cạnh giường bệnh của ba. Sau khi ông tỉnh lại, tôi nhất định sẽ nói lời xin lỗi, nhất ddingj tôi sẽ cho ông biết rằng, cuộc đời này có ba là điều hạnh phúc nhất!
Thế nhưng, những gì nhìn thấy trong hồ khiẽn nhà vua khiếp đảm. Thành Cát Tư Hãn không chi là một hoàng đế vĩ đại mà còn là một nhà quân sự tài ba. Ông thống lĩnh quân đội Mông Cổ tiếnđánh […]
Truyện ngắn
Teddy, em nói sai rồi. Chính em mới là người đã dạy cô rằng cô có thể sống khác đi. Cô chưa từng biết dạy học cho tới khi cô gặp được em. Câu chuyện đã xảy ra từ nhiều năm trước. Lúc đó, cô[…]
Truyện ngắn
Đã một giờ chiều rồi mà cha vẫn chưa mang cơm hộp đến.Nó làm chủ quản ở một nhà máy, áp lực công việc rất lớn. Buổi trưa nhà máy không phục vụ cơm, nó bảo cha mang cơm hộp cho. Một phần là t[…]
Truyện ngắn
Tôi là cô gái xấu và luôn mặc cảm về thiệt thòi này. Nhưng anh đã cho tôi hiểu đẹp và hoàn hảo là hai điều hoàn toàn khác nhau. Bàn tay anh sờ nhẹ vào vết sẹo trên má tôi, vừa ôn tồn hỏi: "[…]
Truyện ngắn
Thấy thầy vui vẻ, rạng rỡ, chúng tôi nhìn nhau cười và cảm thấy hạnh phúc lây. Ấm áp làm sao! Thầy rất thích vẽ < hiển nhiên, vì là giáo viên dạy vẽ mà!>. Chúng tôi rất thích xem thầy vẽ.[…]
Truyện ngắn
Mỗi lần họp lớp, tôi lại cười trừ mỗi khi tụi bạn học cấp III khoe về việc mua xe honda mới, mua laptop xịn... Tôi có 3 năm đi làm ở Saigon bằng xe buýt, 2 năm nữa để có được một chiếc xe má[…]
Truyện ngắn
Đêm đó chỉ mình A Đông thoát được, thoát chết nhưng sau đó thành nô lệ cho lũ người Tàu man rợ, trong tâm khảm nó cái chết có lẽ còn dễ chịu hơn gấp ngàn vạn lần... Dạo ấy, ở vùng Đông Bắc […]
Truyện ngắn
Audio Ngày xửa ngày xưa, Sa Mạccũng như những vùng đất xanh tươi khác, có cây cỏ muôn hoa. Nhưng rồi những cuộc chiến của các vị thần đã khiến cho vùng đất Sa Mạctrở nên khô hạn, những cơn […]
Truyện ngắn