Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về - BlogRadio.Yn.Lt
Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về

Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 290

Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về

18:51 - 16/09/2015

Những chuyến đi thời sinh viên nghèo, thiếu thốn đã để lại cho tôi một "di sản văn hóa" không bao giờ phai nhòa: thích ở quán trọ (guesthouse). Hoặc cũng có thể là do sau này lớn lên, tình hình kinh tế vẫn chả khả quan hơn là mấy :D. Trừ khi đi công tác, được công ty cho ở khách sạn, còn lại thì cứ bước ra đường là tôi chọn quán trọ.


***


Mỗi quán trọ có đời sống diệu kỳ của riêng nó. Không như khách sạn, mỗi người rút về phòng của mình như về cố thủ ở một pháo đài riêng; đặc thù của quán trọ là sự kết nối bền chặt giữa đám khách trọ với nhau. Sẽ luôn có một phòng sinh hoạt chung bé bé, xinh xinh, nơi bọn khách trọ mỗi sáng mắt nhắm mắt mở ăn bánh mì nướng, và hằng đêm tụ tập về tán phét đủ mọi chuyện trên trời dưới bể. Bạn sẽ không lường trước được hôm nay ngồi tán dóc với mình ở phòng sinh hoạt chung sẽ là một ca sĩ Opera về hưu của Dàn hợp xướng Munich, hay một cậu chàng trẻ măng mới tháng trước vừa đi câu cá hồi ở Kamchatka. Tôi có thể quên rất nhiều chi tiết của một chuyến đi đến thành phố lạ, nhưng không bao giờ quên được cái phòng sinh hoạt chung của những quán trọ mình đã từng qua. Ở đó hay mở nhạc gì, treo tranh ảnh thế nào, không khí có mùi gì, có nhiều chậu hoa không, có đàn guitar chứ... Thậm chí, thứ ánh sáng hắt qua ô cửa sổ quán trọ ấy vào một ngày mưa, tôi vẫn hãy còn nhớ như in. Có lẽ vì đó là "mái nhà" của tôi trong mỗi chuyến đi xa.


Mà bây giờ, cụ thể là tôi muốn kể về "nhà tôi" ở Nhật.


Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về


Nhiều người hỏi tôi mắc giống gì mà ở Kyoto đến 8 ngày. Kyoto nhỏ xíu, đạp xe hai tiếng là thấy lại đường quen. Ở, thì là ở thôi. Chẳng lẽ nói mình ở lâu đến thế, là vì quá vấn vương một quán trọ?!


Lúc ở Kyoto, tôi trú lại một quán trọ nhỏ tên là Compass cách trung tâm thành phố khoảng 15 phút xe buýt. Lý do tôi chọn quán trọ này rất đơn giản: khi lên mạng tìm phòng, tất cả nhà nghỉ ở trung tâm đều đã chật kín chỗ do mùa hoa anh đào sắp đến. Chỉ duy nhất nơi này còn chỗ, do mới khai trương khoảng một tháng nên chưa ai đặt nhiều. Không ngờ, đó là một cơ duyên đẹp trong đời. Ồ thì, có cơ duyên nào mà không đẹp.


Chủ quán trọ là một phụ nữ xinh đẹp, nhanh nhẹn và lúc nào cũng cười tươi. Sau này tôi mới ngỡ ngàng biết ra bà đã gần 60 tuổi. Tất cả mọi người ở đó đều gọi bà là Mama. Ở Nhật, dẫu là ở dorm bạn cũng hãy yên tâm, vì mọi thứ đều sạch sẽ tinh tươm như li như lau, từ khăn trải giường cho đến khu vệ sinh chung. Nhà trọ Compass lại càng xinh đẹp bất thường, vì con gái cả của Mama là một nghệ sĩ làm gốm, lại theo chủ nghĩa hoàn hảo. Từng chi tiết của ngôi nhà được chọn lựa và sắp đặt một cách tinh tế, hài hòa. Tôi có dịp gặp cô gái ấy vài lần, trông dáng vẻ mảnh khảnh, hiền lành và chỉ biết cười khi người ta bắt chuyện. Không phải cô kênh kiệu, mà là vì cô không nói được tiếng Anh, dù nghe hiểu rất tốt. Mama tỏ ra vừa tự hào vừa e dè khi nói về cô con gái này. Cô đã sống ở Ý nhiều năm trước khi trở về lại Kyoto mở xưởng gốm. Mỗi năm hai lần, cô đi khắp thế giới để triển lãm tác phẩm. Nhưng cô là một người yêu sự hoàn hảo đến có phần cực đoan. Từng cái đinh đến miếng nhắc nồi trong nhà trọ Compass đều được cô lựa chọn rất tỉ mẩn, và tất nhiên, chúng đẹp đến rụng rời. Con có biết vì sao nó không nói tiếng Anh dù rất hiểu không? – Mama hỏi tôi, rồi tự trả lời – Vì nó sợ phát âm sai. Bù lại, nó nói tiếng Ý hoàn hảo. Làm điều gì không hoàn hảo là một nỗi sỉ nhục mà nó tự đặt cho bản thân mình.


Buổi sáng tôi thức dậy mò xuống đánh răng, thấy trên bàn có bánh mì nướng, cà phê, trà, bơ mứt và cả trứng luộc lòng đào. Mọi người vẫy tôi vào bàn ăn sáng. Ăn uống chán chê, tôi hỏi bữa sáng giá bao nhiêu tiền thì Mama nói "free". Tôi lấy làm lạ, vì khi đặt trên website, giá đó không bao gồm ăn sáng. Mama giải thích là quanh đây chả có chỗ nào ăn, thôi thì mời khách ăn sáng luôn vậy. Bà hỏi có vẻ ái ngại, không biết bữa sáng giản dị này có làm thỏa lòng chúng tôi chăng. Bà còn xin lỗi vì giá bơ quá đắt, nên bà chỉ có thể phục vụ ma-ga-rin thay bơ để ăn cùng bánh mì mứt. Tôi cảm động mà không biết nói sao. Trên đời có những chỗ người ta chỉ đợi mình xin thêm cục nước đá để tính thêm tiền, thì cũng có những nơi như vầy.


Nói chung, bọn khách trọ chúng tôi quan sát một hồi thì thấy rất lo cho tương lai của Compass. Mama bán mì gói giá còn rẻ hơn ngoài cửa hàng tiện lợi. Đứa nào ở lại hai ba ngày, bà cho mượn xe đạp đi chơi, không tính tiền. Trên bàn sinh hoạt chung lúc nào cũng có đồ ăn vặt. Đêm đến, bà bày ra nào bánh trái nào khô mực nào bia, mời cả bọn quây quần lại đờn ca lả lướt, tám chuyện năm châu. Sau đó bà nhờ chồng đánh xe đưa một bầy loi nhoi cả Âu lẫn Á lên đỉnh núi ngắm Kyoto về đêm. Đến khi cả đám góp tiền lại trả tiền ăn uống, xăng xe, Mama nhất định không chịu nhận. Một đứa phải đứng ra nói với bà một cách nghiêm túc rằng: Mama hãy cầm tiền này, và từ nay về sau làm ơn tính toán đâu ra đấy một chút. Bọn này không muốn lần sau quay lại Kyoto thì Compass đã

[1]2
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
Học trò đầu tiên

Học trò đầu tiên

Vào đại học được 2 tháng tôi tình nguyện dạy kèm tiếng Anh cho 4 học sinh lớp 6 ở một nhà trẻ tình thương. Tôi háo hức soạn bài, mua sách bài tập, bổ trợ, nâng cao cho lần đầu tiên đi dạy. K[…]

Truyện ngắn

Già cả rồi

Già cả rồi

Bà khẽ cầm tay ông bằng đôi tay đã nhăn nheo của bà. Tay ông to và thô ráp. Cánh tay anh Mạnh ngày nào đã cầm tay bà tìm chỗ nấp khi chiếc khu trục lượn lờ chĩa đại liên xuống cánh đồng. Giờ[…]

Truyện ngắn

Vẫn chưa chịu cưới

Vẫn chưa chịu cưới

Cha mẹ Hiển đưa mắt nhìn nhau, cùng thốt lên ba chữ: "Bệnh đường dưới". Trích ngang lý lịch : Họ và tên : Lý Hiển Ngày tháng năm sinh : 12 12 1962 Từ nhỏ đến năm 1980 : Học sinh Năm 1[…]

Truyện ngắn

Chuyện từ cái duyên gặp mặt

Chuyện từ cái duyên gặp mặt

Tình yêu mà, chỉ cần nó làm bản thân mình cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc là đủ rồi, thời gian hay bất cứ thứ gì cũng không quan trọng. Tôi và cậu là bạn học cùng nhau từ năm lớp 11. Đáng ra thì[…]

Truyện ngắn

302 Found

302 Found

[…]

Truyện ngắn

Hạnh phúc chia đôi

Hạnh phúc chia đôi

Rồi khi con lớn lên, con sẽ hiểu. Mẹ mong con trở thành người đàn ông tốt và sẽ không bao giờ làm rơi một giọt nước mắt nào của người phụ nữ yêu con. Con nhớ nhé, đừng bao giờ làm rơi nước m[…]

Truyện ngắn

Anh….họ

Anh….họ

Tại sao hai tính cách trái ngược nhau hoàn toàn. Vậy mà ta lại yêu nhau. Bất chấp yêu nhau. Cố chấp yêu nhau..giữa vô số người qua lại, vô số người xa lạ trong cái thành phố cô đơn ấy... […]

Tâm Sự

Đĩ còn trinh

Đĩ còn trinh

Thì ra là quà bên B tặng lại chính là em thư ký này sao? Hắn chợt trâm ngâm suy nghĩ. Đúng là chúng nó chỉ mà tâng bốc lên thôi. Đã là thư ký dạn dĩ cỡ này rồi thì làm sao mà còn "trinh" cơ […]

Truyện ngắn

Đàn ông và núi

Đàn ông và núi

Đàn ông lên núi để có thể đứng núi này trông núi nọ. Đàn ông thường thích đứng núi này trông núi nọ và không nên trách đàn ông về điều đó. Đàn ông thường không giấu giếm quan hệ của mình vớ[…]

Truyện Blog

Unfriend

Unfriend

Nó mỉm cười vì mình đã yêu một tình yêu không từng tồn tại, và đã cố trân trọng bảo vệ một tình bạn không hề tôn trọng mình. Trước ngày rời đi, nó lại một lần nữa ngồi uống nước với một cặp[…]

Truyện ngắn

  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất
Insane