
Ừ! Tớ là con nhà nghèo
Bình chọn: 164
Bình chọn: 164
Nếu ai đó hỏi tớ: "Nhà cậu giàu hay nghèo". Ừ thì nhà tớ nhìn xuống cũng hơn nhiều nhà ngưng nhìn lên thì chẳng đáng bằng ai. Và tớ sẽ không ngần ngại trả lờ rằng: "Tớ là con nhà nghèo".
***
Nếu bọn nhà giàu có chửi tớ rằng: "Đồ con nhà nghèo!", tớ sẽ ngẩn cao đầu và trả lời rằng: "Ừ! Đúng đấy, tờ là con nhà nghèo!". Bởi vì không ai có quyền lựa chọn nơi sinh của mình và tớ chẳng việc gì phải tự tin khi tớ là con nhà nghèo!
Con nhà nghèo, tớ vẫn thường đi shopping dù chỉ để ngắm những mẫu thời trang mà tớ thích, hi vọng một ngày có thể mở shop thời trang riêng của mình. Nếu có đứa con nhà giàu nào bắt gặp tớ và cười khẩy thì tớ cũng sẽ cười lại. Tớ chẳng việc gì phải xấu hổ cả, những nơi con nhà giàu vào được thì con nhà nghèo cũng vào được bởi vì đơn giàn những nơi đó mở cửa cho tất cả mọi người...
Nếu ai đó chữi tớ rằng: "Nghèo mà hay mơ mộng!". Ừ, tớ mơ mộng đấy, mơ một ngày tớ trở nên thành đạt, mơ một ngày có thể bù lại những gách nhọc trên vai bố mẹ, mơ một ngày có thể làm được những gì mình thích. Nhưng tớ chẳng cần phải hổ thẹn vì cái ước mơ ấy. Bởi ít nhất tớ không giống ai kia, nhà giàu mà chẳng có ước mơ, bởi ít nhất tớ đã tự nổ lực bản thân để thực hiện ước mơ ấy chứ không phải ngồi chờ một ai đó ban phát cho. Và hãy chờ xem tớ sẽ làm được những gì...
Nếu ai đó bảo tớ: "Nghèo mà cũng bày đặt bố thì cho người khác!".Ừ, tớ vẫn cho bà cụ ăn xin bên lề đường mấy tờ bạc cắc, số tiền tớ cho họ bao nhiêu không quan trọng, quan trọng ở đây là khi đưa tiền cho bà cụ tớ đã kéo thẳng tiền, xếp lại ngay ngắn rồi đặt vào lòng bàn tay cho cụ... và rồi mua giùm cho em nhỏ bán dạo một tờ báo như thế không có nghĩa là tớ "bố thí" mà tớ giúp họ với lòng thành của mình, là sự chia sẻ nhỏ nhoi từ số tiền nhịn ăn sáng của tớ. Chỉ có những ai chưa từng cảm động với số phận của người khác thì mới gọi đó là "bố thí". Và tớ chẳng thèm chấp họ.
Nếu ai đó nói với bạn bè trước mặt tớ rằng: "Đừng chơi với nó vì nó là con nhà nghèo!" tớ sẽ chẳng sao cả. Tình bạn bắt đầu từ lòng chân thành chứ không phải sự phù phiếm bề ngoài. Đừng đem cái mác con nhà giàu ra để hù dọa người khác, và tớ cũng khồn cần làm mọi cách để chơi với con nhà giàu. Bởi như thế bạn sẽ chẳng tìm lấy được một tình bạn chân thành mà chỉ là sự lợi dụng nhau...
Nếu ai đó nói sau lưng tó rằng: "Ba mẹ nó là người nhà quê đấy!". Tớ sẽ ngoảnh lại cười và ngẩn cao đầu hơn bao giờ hết: "Ừ, đúng đấy! Ba mẹ tớ là người nhà quê, là những nông dân thực thụ". Nhưng ít nhất họ đã đào tạo ra những người trí thức chứ không phải những người trí thức rồi đào tạo ra những ung nhọt của xã hội...
Điều cuối cùng của tớ, tớ là con nhà nghèo, tớ có thể nghèo về vật chất nhưng không việc gì phải hổ thẹn cả. Tớ tự hào dù nghèo nhưng giàu về nhân cách, giàu về ý chí nghị lực và hiểu thế nào là sống đẹp. Bạn có thể cười tớ nhưng xin đừng cười về nhân cách của tớ.
Hãy chờ xem tớ làm được những gì bằng chính bước đi của mình và hãy nhớ rằng người giàu nhất thế giới này cũng đã từng trải qua những ngày tháng nghèo khó!
"thường nhiều khi người ta yêu nhau vì những điều khác. Yêu nhau chỉ vì yêu nhau hiếm hoi lắm, nó chỉ đến khi người ta còn rất trong trẻo cháu ạ! "Đôi khi" là vì có người cả đời chẳng gặp đ[…]
Truyện Blog
Tôi ghét sự im lặng. Sự im lặng, đôi khi, không chỉ làm người ta khó chịu vô cùng mà trên hết, những đánh giá không tốt về một ai đó hoặc về một mối quan hệ nào đó, bắt đầu từ đây. Khi t[…]
Truyện Blog
Tuổi thơ của chúng tôi là những cuốn truyện tranh nhàu nát nhưng chứa biết bao điều kì diệu. Là chú mèo máy thông minh Doraemon với chiếc túi thần kì, là anh chàng Nobita hậu đậu vụng về hay[…]
Truyện Blog
Người ta có thể làm bất cứ gì, cho một tình yêu tuổi hai mươi, nhưng cũng đủ can đảm để từ bỏ, để nhận ra tình yêu đôi khi không như ta mong chờ. Sau đó, người ta trưởng thành và khôn lớn kh[…]
Truyện Blog
"Chẳng cần Giang phải thay đổi hoàn toàn cách sống của mình, chỉ cần thi thoảng cậu nhìn rộng ra một chút. Và thi thoảng quay lại đây chơi cùng tớ, cho vui!" Tôi quen Tú trong quán kem ruột[…]
Truyện ngắn
Tôi trùm chăn kín mít đầu và òa khóc. Những lời mẹ nói lúc ăn cơm tối lại ùa về: “Tao nuôi mày, chăm mày như thế mà mày chỉ mang được tí điểm về cho tao thế này à?”, “Cái loại như mày thì s[…]
Truyện ngắn
Cậu bước vào cuộc đời tớ vào một ngày ve kêu đầu mùa. Thi tốt nghiệp, mới đầu hè thôi mà nóng bức, bốn cái quạt trần không đủ cho hai mươi tư "cái xác" đang ngoi ngóp trong cái nóng và đề t[…]
Truyện ngắn
Anh đã không còn yêu tôi nữa, lý do hợp lý và dễ hiểu nhất để chia tay. Tôi chấp nhận, dù vẫn giữ trong trái tim tất cả những kỷ niệm và tháng năm yêu thương từng có. Tôi những tưởng mình s[…]
Truyện Blog