
Em đang đánh mất những chiếc gai...
Bình chọn: 192
Bình chọn: 192
Giá mà anh hiểu điều đó, rằng em đã từ bỏ bản thân như thế nào để yêu anh....
***
Có một lần em nói với tôi rằng, em giống như một con nhím xù lông với những chiếc gai sắc nhọn.
Trước kia, em ví mình như một chú sóc, rất vô tư, tinh nghịch và luôn miệng cười. Nhưng từ khi yêu hắn, em dần trở thành con người khác. Em hay khóc, hay buồn và mỗi lần như vậy em lại thu mình lại trong thế giới của riêng em. Có vẻ như em đã không còn là cô bé mà tôi biết nữa. Em thật đáng thương và tội nghiệp, tôi đã nghĩ thế.
Nhưng có một điều mà ngay sau đó tôi nhận ra, đó là sự thay đổi đến bất ngờ của em.
Em bắt đầu một cuộc sống mới với một diện mạo mới, phong cách mới, suy nghĩ mới... Nhưng cái mà tôi thấy nó sẽ chẳng bao giờ thay đổi được đó chính là con tim bị tổn thương của em. Xung quanh em, đàn ông yêu em rất nhiều, không phải vì em đẹp, mà chính vì sự kiêu ngạo nhiều khi đến đáng ghét của em. Em sắm cho mình những chiếc váy màu đen. Em tập biến gương mặt hay cười của mình trở nên nghiêm nghị và nó khiến đối phương dường như e dè khi tiếp xúc với em.
Mọi người cho rằng em khó gần, em chảnh, em ghê gớm... nhưng với tôi, em quá yếu đuối. Em chỉ cố gắng tỏ ra như vậy mà thôi.
Rồi dần dần em cắm vào mình những cái gai, sắc, nhọn và độc như những chiếc lông nhím. Nó sẵn sàng xù ra và cắm vào bất cứ ai muốn chạm tới em với những ý đồ không tốt. Em dặn mình đừng yêu.
Thời gian trôi qua thật nhanh nhưng cũng vô cùng khó khăn và mệt mỏi với em. Nhưng em vẫn kiên trì đứng dậy và tôi nghĩ đó là một thứ nghị lực phi thường. Có điều, những chiếc lông nhím cứ ngày một dày hơn, sắc hơn.
Một ngày nọ, tôi thấy em mỉm cười nhiều hơn. Rõ ràng em vui, rất vui. Nếu trước đây em bỏ mặc điện thoại mỗi khi ở nhà thì giờ đây em khư khư giữ lấy nó như thể sợ mất. Cuối cùng em cũng thỏ thẻ "Em đang yêu". Yêu ư? Tôi ngạc nhiên quá! Tình yêu đến với em tự khi nào thế? Tôi có phải đang quá tò mò không?
Em gặp anh vào một ngày trời mưa và lạnh. Cái dáng vẻ kiêu ngạo của em khi đứng trước anh cũng giống như bao nhiêu người con trai khác. Vậy mà em lại xúc động. Em biết những cơn gió đang rít lên và táp thẳng vào mặt anh khi anh lái xe. Qua làn áo sơ mi mỏng, hẳn là anh cũng đang run. Em chợt nhớ... có lẽ là gió lạnh đầu mùa. Anh đưa em đi qua những con đường thưa vắng, rồi lên cầu Long Biên, ôm ấp những tia nắng cuối cùng còn sót lại của một ngày cuối thu se lạnh. Anh kể cho em những câu chuyện hài hước khiến em bật cười... và đêm đó, em thức lâu hơn mọi ngày để nhắn tin, để trò chuyện với ai đó. Em đã yêu từ những thứ đơn giản như vậy.
Tôi nhìn em qua gương, em có chút thay đổi trong ánh mắt vốn lúc nào cũng ướt và buồn. Nụ cười hình như cũng được ban phát nhiều hơn. Em bảo "Em yêu anh ấy mất rồi". Tôi hạnh phúc cho em. Vì tôi biết những nỗi đau mà em phải gánh chịu. Tôi ước gì có thể ôm chặt em vào lòng.
Từ ngày yêu trở lại, em vui đấy nhưng tôi lại thấy em buồn. Ôi tình yêu là như vậy sao? Cứ phải làm cho nhau đau khổ ư? Có nhiều lần em trốn ra góc hành lang khóc một mình, trời lạnh lắm và nó đã quật ngã em. Anh và em không hợp nhau nhiều quá. Anh muốn em là của riêng anh, thế nên em đã chấm dứt hầu hết những mối quan hệ mà thi thoảng em vẫn liên lạc. Em unfriend những người có tình cảm với em trên facebook. Em xóa số điện thoại và đổi sang một số mới. Em tin rằng điều đó sẽ khiến anh hài lòng. Thậm chí đi bất cứ đâu em cũng nhắn cho anh như thể thông báo và có khi là xin phép....
Thế nhưng với anh như vậy dường như là chưa đủ. Anh cần ở em nhiều hơn thế. Có thể là một sự trung thành thì đúng hơn. Em nói với anh "E đã từng là một con nhím có nhiều gai sắc nhọn. NHưng khi yêu anh, em đã nhổ từng cái gai ấy ra, và chấp nhận dù nó khiến em đau. Bởi em sợ anh sẽ đau khi ôm lấy em..."
Giờ đây, em giống như một con thú bị thương, bị thương thực sự. Em mải miết đi tìm cái gai của mình. Em dành cho anh tất cả và anh đã bỏ mặc em trong đau khổ. Em nói em đã nhổ hết gai rồi, giờ không còn chúng thì em sẽ chết. Tôi không biết em có tìm thấy cái gai của mình hay không. Nhưng tôi đau đớn khi thấy em đau.
Con nhím trong em đang chết ư? Giá mà anh hiểu điều đó, rằng em đã từ bỏ bản thân như thế nào để yêu anh....
Những thứ đừng bao giờ nuối tiếc
Có ba thứ trong đời không bao giờ nên tiếc nuối: Một tình yêu đã ra đi; một người bạn không xứng đáng và ngày hôm qua. Bởi vì đó là những điều đã không còn có thực, không còn có ý nghĩa và k[…]
Truyện Blog
Chỉ là nể mặt tình yêu mà thôi
Đàn ông ai nấy đều nghĩ rằng mình có óc hài hước, đó không phải lỗi của họ mà là lỗi ở phụ nữ. Khi mới quen, đàn ông cười cười nói nói, còn phụ nữ thì để lấy lòng đàn ông nên cũng toét miện[…]
Truyện Blog
Tôi cũng muốn 1 lần trải qua cảm giác đơn phương 1 ai đó như vậy trước khi tìm được 1 nửa đích thực của mình. Những nốt trầm tô điểm cho cuộc sống đẹp hơn, để ta biết trân trọng yêu thương h[…]
Truyện Blog
Nếu một sớm mai thức giấc, người mà bạn hằng yêu thương, bạn hằng nghĩ họ sẽ đi cùng bạn đến cuối cuộc đời, nói với bạn rằng: "Em đã hết yêu anh", bạn sẽ thế nào? May thay, tôi chưa từng đư[…]
Truyện Blog
Đàn ông là gì chúng ta biết rồi. Nếu chưa biết có thể soi gương hoặc nhìn sang người bên cạnh hoặc nhìn sang nhà hàng xóm. Còn hàng hiệu là gì? Hàng hiệu nói một cách nôm na và theo nhịp ra[…]
Truyện Blog
Người con gái nói tiếng Hà Nội
Một ngày, nhắn tin qua điện thoại, tôi hỏi em đã có người yêu chưa và tuýp người em thích như thế nào? Em rep lại hết sức đơn giản: "tôi chưa có, nhưng cậu cũng không phải là tuýp người tôi[…]
Tâm Sự
Khi tình yêu không đến từ hai phía
Tình yêu không đến từ hai phía là tình buồn nhất, tình đau khổ nhất, chứa nhiều sự tha thứ nhất tình đơn phương. Biết không em? Cô đơn không hẳn là chỉ có một mình, khi em bắt đầu đơn phươ[…]
Truyện Blog
Bạn không bao giờ là một người đáng thương, người bỏ đi mới là kẻ phải nuối tiếc. Cũng đừng vì thế mà "dè chừng" với tình yêu. Khi chàng trai của mình đến, hãy cứ lại yêu, trọn vẹn như lần đ[…]
Truyện Blog