Tôi đã từng quá ham vui...
Bình chọn: 240
Bình chọn: 240
Ai rồi cũng sẽ mắc sai lầm!
***
Được sinh ra trong một gia đình có ba, có mẹ, có chị, có em, hiển nhiên tôi hạnh phúc hơn biết bao người đã, đang thèm khát yêu thương ấy. Được nuôi nấng, và rồi tôi cứ thế lớn lên... Ba mẹ tôi quê gốc miền trung, nhưng lập nghiệp sớm nên tôi được sinh ra tại Đak Lak, mảnh đất Tây Nguyên, hai mùa mưa nắng rõ ràng, tôi yêu nơi này. Tuổi thơ tôi trôi qua êm đềm lắm, chơi đồ hàng, rồng rắn lên mây, bắn thun, dít hình,... Qua tiểu học, bước chân vào lớp 6, khởi đầu của lứa tuổi thanh thiếu niên, nhiều cám dỗ, chứng tỏ có, sa ngã có. Ngôi trường tôi học có tên Lê Hồng Phong ( Đak Lak ), vào trường mới, bạn mới, tất cả đều mới, tôi ngỡ ngàng, bỡ ngỡ, ánh nhìn lúc ấy vẫn còn đen láy, trông cũng ngây thơ lắm. Mọi sự cứ thế diễn ra bình thường, đi học, chơi đùa cùng bạn bè, thầy cô, cho tới khi tôi bắt đầu chơi thân với cô em họ và đám bạn của cô trên tôi 2 lớp. Kì nghỉ hè lớp 6 trôi qua, bắt đầu lớp 7, từ một người bạn tôi biết đến gam online Audition, ban đầu chỉ là vui, giải trí đơn thuần, mọi chuyện đi xa hơn khi chơi có bạn, có bè, tôi bắt đầu thân với đám bạn của em họ mình, toàn dân ghiền game online, cùng rủ nhau đi chơi, nói chuyện cười đùa ra chiều vui vẻ lắm và tôi không vượt qua được cám dỗ đó, tôi là con bé ham vui.
Bắt đầu quen hơn với nhiều người khi cứ ra vào chơi quán net gần trường, càng quen biết, chơi với nhiều người, tôi càng muốn chứng tỏ, và để chứng tỏ, con bé như tôi bắt đầu mua thẻ nạp Vcoice một cách vô tội vạ, một đứa học sinh như tôi, bị cuốn vào thế giới ảo, muốn chứng tỏ như vậy mà không có tiền, tôi ngây dại trộm tiền của mẹ, vì lúc đó mẹ tôi bán hàng, có tủ tiền trong quán nhưng không khóa, như vậy lại là cơ hội cho đứa nhóc con như tôi ra sức lấy, ngày nay qua ngày khác. Lấy tiền ăn vặt, lấy tiền trả tiền cắm nét, lấy tiền mua thẻ, mọi sự cũng trót lọt lắm, tôi cứ như vậy và qua nguyên năm lớp 7. Tôi còn nói dối đi học để đi ra net chơi, cứ thế,...có bạn đồng hành, có tiền, có những cuộc vui. Thấy tôi có tiền, em họ tôi bắt đầu thúc tôi, kiếm lí do rồi nói tôi làm những việc tôi ngỡ là lẽ đương nhiên đã làm suốt 1 năm qua, đó là trộm tiền của mẹ cho em họ tôi, cứ thế, tôi coi mẹ là máy rút tiền không đáy,...
Cho đến một ngày, cũng như mọi lần, tôi lấy tiền của mẹ, lần này là 600 ngàn, đó là buổi sáng, sau khi từ trong nhà ra, nhìn vẻ mặt tôi lấm lét, người lớn như mẹ có thể nhận ra được, không qua được mắt mẹ, túi áo khoác tôi phồng lên, mẹ lôi ra, thấy tiền, tôi cứng họng, không nói được gì,... Còn lúc đó, tôi vẫn nhớ, nhớ rất rõ, mẹ đã khóc! khóc vì đứa con nhỏ ngây dại, si mê như tôi, tôi đã quỳ xuống, khóc nức nở, xin mẹ đừng nói với ba, vì tôi biết, ba sẽ xé xác tôi ra,... Tôi đã khóc, nhưng đứa bé lúc ấy chỉ khóc vì sợ, chứ không phải vì thương mẹ, và vì biết lỗi,... Tối ôm mẹ, chỉ biết khóc và xin lỗi mẹ, những ngày sau đó, tôi trở nên ngoan ngoãn hơn, biết nghe lời hơn, chỉ mong mẹ tôi đừng nói với ba tôi.
Nhưng rồi chuyện gì đến cũng đến, chị tôi bắt gặp một lá thư của một anh lớp 10 viết cho tôi, lúc này tôi đang học lớp 8. Chúng tôi quen biết nhau cũng từ Audition. Lời lẽ trong thư không có gì ghê gớm, chỉ qua lại bình thường làm quen, hỏi thăm, nhưng ba tôi đã tức giận, kết quả học tập kì 1 lớp 8 năm đó tôi bị trung bình, chẳng giống là đứa con của ba mẹ tôi chút nào,... Ba tôi tức giận lắm, điên tiết lắm, không biết bao nhiêu tội danh kể cho kết đối với tôi, ba dùng roi bằng dây điện quấn lại đánh tôi, tôi đau, nhưng tôi không khóc, ba đánh liên hồi, mẹ tôi khóc nức nở, can ngăn nhưng ba vẫn đánh, vừa đánh ba tôi vừa gằn lên những câu nói đau lòng: "mày xếp đồ đi luôn đi", " mày đừng gọi tao là ba nữa" ba đánh tôi, tôi không khóc, tôi lại khóc kho ba tôi dứt lời câu nói ấy. Xong trận đánh mắt tôi xưng vù, tôi trở về phòng, vẫn khóc, tôi nghe tiếng ba nói với chị: "mang dầu vào sức cho tôi", tôi lại càng đau hơn, lúc này mới thần ra toàn thân tôi vết lằn roi dây điện sưng vù, hơn một tuần sau vết lằn giảm hơn, nhưng ba vẫn còn giận tôi lắm, mẹ cũng giận tôi nhưng ân cần hơn, khuyên nhủ cũng có phần trách móc đứa con ngây dại. Số tiền tôi lấy của ba mẹ mình nhớ lại tôi vẫn còn giật mình, lúc nhỏ như vậy mà tôi cả gan như thế, số tiền lên đến gần 10 triệu.
Trải qua sự việc ấy, tôi bị mất niềm tin hơn, tiền học thêm hay đóng tiền gì trên lớp tôi cũng bị kiểm soát gắt gao cả, nhưng đó chính là cái giá tôi phải trả, tôi hối hận! bắt đầu nhủ lòng thay đổi bản thân, bỏ trò chơi oan nghiệt ấy, chăm lo học hành, ba mẹ vẫn yêu thương, nói chuyện tâm tình với tôi. cho tôi cơ hội sửa đổi, bạn bè cùng hội game sau đó cũng dần bỏ gmae, ai cũng đều nhận lấy hậu quả riêng của bản thân mình, trưởng thành hơn, xây dựng cuộc sống tốt hơn. Đó là vũng lầy thời niên thiếu của tôi và người đưa toi thoát khỏi ấy chính là 2 bậc hiền nhân, người yêu thương tôi vô điều kiện.
Lớp 10, tôi được đưa vào Sài Gòn học, nơi đã có
Có thể em viết những lời này trong tình trạng không tỉnh táo vì quá nhiều chuyện đã xảy ra với em trong thời gian gần đây, em thực sự mệt mỏi và gần như kiệt sức rồi. Yêu anh, em đã viết "gử[…]
Tâm Sự
Phải chăng, đau khổ nhất là tìm được người mình yêu thương thật lòng rồi nhưng lại không đúng thời điểm, chúng ta đã có duyên khi gặp nhau nhưng vẫn chưa đủ "nợ" để ở lại với nhau. Em mộ[…]
Truyện Blog
Người yêu hỡi, Hạnh phúc đôi khi nhẹ như gió bay. Một lần chia tay, Dẫu bao yêu thương chỉ như khói mây... Cuộc sống đưa người ta đến với nhau rồi cũng chính cuộc sống đẩy người ta rời khỏ[…]
Truyện Blog
"Nếu nói thương em mà không lấy em được , em có buồn không Nhóc?" Tôi không trả lời Tại sao tôi phải trả lời. Đó là lần thứ n tôi nghe đàn ông nói câu đó với mình... Có những người đàn ông,[…]
Tâm Sự
Thích anh - chỉ là em không nói
Đã tới lúc em không thể chịu được thái độ, lạnh lùng và thờ ơ của anh như thế nữa. Nếu như trước đây. Mỗi khi thấy em tới sớm, anh sẽ sang hỏi han, chuyện trò cùng em. Vậy mà giờ đây, anh ch[…]
Tâm Sự
"Mẹ anh đã nói rằng có ba điều đàn ông cần học để thành công. Một là khiêu vũ. Hai là nghiên cứu. Ba là gì?" "Liên quan đến làm tình," McCade vừa nói vừa mỉm cười, "và anh trích nguyên văn […]
Sách Hay
Mối tình với Lệ, thoát ra đôi khi là một hạnh phúc. Tôi đã thấy cảnh cô dửng dưng với gã bạn trai mới, và nếu tôi cũng ở trong cảnh đó, chắc sẽ chết mà mãi không nguôi lòng. Lưu ban một năm[…]
Truyện ngắn
"Trời ơi! Các em thật giỏi quá! Các em thấy chưa, ngay cả nhà văn vĩ đại mà cũng có lúc sai sót đấy chứ. Cho nên sai chẳng có gì đáng sợ cả!"... Thầy giáo bắt đầu giờ học văn bằng chuyện C[…]
Truyện ngắn
Bạn ơi, sao phải đợi? Bởi có thể bạn không biết sẽ phải đợi đến bao lâu... Trên đời khoảng cách xa nhất không phải là sống và chết mà là gần nhau mà không hiểu nhau. Trên đời khoảng cách xa[…]
Truyện Blog