
Những chuyến hành trình
Bình chọn: 238
Bình chọn: 238
(BlogRadio.Yn.Lt) " Khi trước mặt bạn không có con đường nào để đi về phía trước thì lúc ấy sau lưng bạn đã hình thành một con đường. Một con đường với những chuyến hành trình của riêng bạn mà thôi !"
***
Cuộc đời mỗi con người với biết bao cuộc hành trình tưởng chừng như bất tận. Có những thứ đã đến và có những thứ ra đi mãi mãi. Cho đến tận nơi cuối cùng của hành trình có lẽ cũng chưa phải là nơi kết thúc. Đó chỉ là nơi kết thúc của cuộc hành trình này mà thôi và rồi khi ánh sáng cuối cùng vụt tắt thì một con đường mới lại xuất hiện. Chúng ta lại bước tới phía trước với tất cả niềm hân hoan cho một chuyến hành trình tiếp theo. Đơn giản chỉ là bước qua một lối rẽ và đi theo một con đường mới.
Có người lựa chọn, có người tính toán, cũng có biết bao người đơn giản với họ chỉ là định mệnh trong cuộc đời này mà thôi. Mỗi người mỗi con đường, với những cuộc hành trình và thử thách riêng. Có con đường gian nan, có con đường ngắn ngủi, cũng có những con đường mãi mãi không bao giờ là kết thúc... Tôi sẽ đi và đi hết cho tới tận cuối con đường mà mình đã chọn vì với tôi chuyến hành trình đó là những gì tôi muốn và tôi có thể.
Thật hạnh phúc cho ai đó được nắm tay, được kề vai sát cánh cùng những người mà mình yêu thương đi trong chuyến hành trình của cuộc sống. Không phải vì khi khó khăn họ có một điểm tựa, cũng chẳng phải là vì bớt cô đơn mà hơn tất cả họ có Lòng Tin. Lòng Tin là thứ gì đó vô giá, có được lòng tin đã khó nhưng giữ được lòng tin mãi mãi sẽ khó hơn rất nhiều. Trong cuộc đời mỗi người sẽ có những người xuất hiện. Có người mang đến cho ta những niềm vui, có người mang đến cho ta những nỗi buồn, có người khiến cho ta tổn thương, đau đớn... Ai cũng muốn có những niềm vui, hạnh phúc nhưng rồi lại chỉ mong chờ người khác xuất hiện và mang tới. Cũng giống như ai cũng có những ước mơ, dù là ước mơ nhỏ nhoi, dù là những điều tưởng chừng bình dị nhất thì đó cũng là ước mơ. Thế nhưng chỉ những người dám tin tưởng vào ước mơ và từng ngày từng giờ cố gắng thực hiện ước mơ của mình thì ước mơ mới trở thành hiện thực mà thôi. Và dù cho ước mơ đó không thể trở thành hiện thực thì họ cũng đã thật gần ước mơ của mình, đã làm tất cả những gì họ có thể vì ước mơ đó. Điều đó thật tuyệt vời bởi đơn giản ước mơ là đôi cánh đưa con người tới nơi mà có những điều họ mong muốn, họ khát khao.
Lòng tin là động lực khiến cho con người ta có thể làm những điều mà cả thế giới này có thể nghĩ họ không thể làm được. Với cái được coi là thế giới này có đôi lúc khiến cho một ai đó trở nên hèn nhát và yếu đuối. Tôi vẫn còn nhớ một câu chuyện về những chú ếch.
Có một đàn ếch đi qua một cánh đồng, chẳng may trong cánh đồng ấy có một cái hố và có 2 chú ếch bị tụt xuống. Cả 2 chú ếch đều rất cố gắng nhẩy lên để vượt qua cái hố đó. Nhưng rồi cái hố đó quá cao và không thể nhẩy qua được. Những con ếch còn lại ở phía trên nói xuống với 2 chú ếch xấu số đó rằng: " Cái hố này cao quá, các cậu không thể nào vượt qua được đâu, thôi hãy ngồi đó mà chờ chết thôi!". Vậy là 1chú ếch không nhẩy nữa và nói với người bạn xấu số cùng mình là đừng cố gắng nữa, đằng nào cũng chết thôi, cố làm gì cho mệt. Tuy nhiên chú ếch kia vẫn cố gắng nhẩy lên rồi lại tụt xuống.... Cuối cùng có một chú ếch nhẩy lên từ khỏi cái hố đó và sống sót, còn một chú ếch nắm chết vì đói khát. Bạn biết không chú ếch vượt qua đó là chú ếch bị điếc nên không nghe thấy đàn ếch kia nói gì từ trên và tưởng rằng họ đang cổ vũ cho mình vượt qua. Một câu chuyện tưởng tượng nhưng nó đã cho chúng ta một bài học rằng những người xung quanh có người khiến cho ta mạnh mẽ, cũng có người khiến cho ta yếu đuối, hãy biết ai là người mà ta có thể lắng nghe và tin tưởng. Những người chỉ biết cười cợt với những ước mơ của người khác thì cũng chẳng bao giờ có niềm tin vào chính ước mơ của mình. Họ mãi mãi chỉ bị cái gọi là giới hạn đó "đè chết" mà thôi.
Trong suốt cuộc hành trình đời tôi, tôi luôn luôn là người rất cố chấp. Cố chấp với con đường của mình, cố chấp với chuyến hành trình dù đã biết trước điều gì sẽ đến với tôi khi tôi chọn con đường ấy. Tôi đã nhắm mắt lại, hít thật sâu và lắng nghe những âm thanh, những rung động từ tận sâu trong trái tim mình mỗi khi đứng giữa những khó khăn và thử thách. Những lúc tôi nhắm mắt lại tôi có thể tưởng tượng và vẽ ra con đường mà tôi đã chọn. Khi hít một cú thật sâu tôi thấy lòng nhẹ nhõm và khoan khoái hơn bao giờ hết. Khi tập trung lắng nghe tôi có thể nghe được âm thanh của vạn vật và hơn hết là tiếng nói của con tim mình mách bảo mà làm theo nó. Có lẽ vì vậy mà khi đứng thật gần hạnh phúc của mình tôi đã lựa chọn những gì con tim tôi mách bảo một cách nhanh đến chính bản thân tôi cũng không thể ngờ.
Tôi rất thích đứng giữa một nơi bao la và tràn đầy gió. Ở nơi đó
Cháy hết mình cho những đam mê
20 tuổi đứng trước ngưỡng cửa cuộc đời thấy đoạn đường phía trước trước còn lắm gian nan khó nhọc. Bao chuyện phải lo bao mục đích vẫn chưa đạt được khiến tôi mang nhiều áp lực và mệt mỏi. D[…]
Tâm Sự
Ngày gặp anh - là ngày không hẹn trước!
Ngày nắng... Những tia nắng đầu tiên của mùa hè bắt đầu rực màu, mưa cũng đã ngớt... Gửi anh – Anyce, Chắc chắn anh sẽ rất bất ngờ khi lỡ đâu đọc được những dòng này của em. Em không biết p[…]
Tâm Sự
Hôm nay Tôm theo ông bà ngoại về Việt Nam. Mới hai tuổi rưỡi thôi, bé tí xíu mà đã phải xa mẹ. Lần đầu tiên từ khi có khái niệm làm mẹ mới phải xa con lâu thế này. Một tháng mẹ nhỡ mất cơ hộ[…]
Tâm Sự
Mẹ ơi! Mẹ đừng bao giờ gục ngã
Cứ như vậy, gia đình nó đã đi ăn xin được 3 năm. Bố qua đời khi năm nó lên sáu. Mẹ lôi theo 3 chị em nó đi trên đường. Nó cứ túm lấy áo mẹ, trốn vào trong lòng mẹ. Mẹ một tay dắt em gái, mộ[…]
Truyện ngắn
Lời anh nói khiến tôi an lòng. Nhưng cuộc sống không chỉ có vậy. Tôi cũng hiểu, khi đã làm cha mẹ không ai muốn con mình vất vả. Mẹ chồng tôi không là ngoại lệ, bà yên lòng sao được khi tất […]
Tâm Sự
Đối diện với bộ mặt đang cau có của tôi là một nụ cười rạng rỡ. Đẹp. Minh đang cười, với tôi. Nhìn nụ cười ấy, tôi như mềm nhũn ra. Chẳng biết nói gì, cũng chẳng biết làm gì hơn. Tôi hoàn to[…]
Truyện ngắn
Cánh cửa phòng sinh đóng ập lại, như tương lai trước mắt chị. Bụng bự và đau. Nhưng làm sao đau hơn khi chồng chị đứng đó, lạnh lùng: Đứa trẻ này sinh ra mà không giống tôi, cô tự mà lo đấy[…]
Truyện ngắn