
Lục lạc song sinh
Bình chọn: 195
Bình chọn: 195
(BlogRadio.Yn.Lt) Anh đã bỏ rơi em trong lúc bụng mang dạ chửa với cái thai mới được 5 tháng tuổi để chạy theo người phụ nữ khác cùng với vô vàn lý do.
***
Hai con lục lạc giống y hệt nhau đó là món quà tình yêu của em và anh.
Ngày chia tay em mang theo một con lục lạc, và dặn dò anh giữ con lục lạc còn lại cho cẩn thận để sau này con trai chúng ta sẽ đi tìm cha rồi ra đi trong nước mắt và đau khổ. Hai con lục lạc vốn dĩ đã cùng ở với nhau trong cùng một chiếc hộp, nhưng chính anh đã là người làm nên sự xa cách đó. Một nỗi đau mà suốt cuộc đời này em cũng không bao giờ có thể quên đi được nó, em ra đi với tất cả những gì tủi nhục nhất của cuộc đời, còn anh là một con người đàn ông quá vô tâm tàn nhẫn.
Anh đã bỏ rơi em trong lúc bụng mang dạ chửa với cái thai mới được 5 tháng tuổi để chạy theo người phụ nữ khác cùng với vô vàn lý do. Có nằm mơ em cũng không bao giờ nghĩ rằng anh sẽ làm những chuyện như vậy nhưng đó lại là sự thật, một người đàn ông đã từng làm cho em hạnh phúc hơn ai hết và hơn bất cứ thứ gì nhưng anh cũng ra đi như những gì anh đã đến. Em đã giả vờ là cao thượng đề buông tha cho anh nhưng thực ra em làm như vậy là để mong anh hãy nghĩ đến đứa con tội nghiệp trong bụng em mà quay lại chứ không phải là em chấp nhận sẽ rời xa anh đâu.
Nhưng anh đã làm gì với em và đứa con tội nghiệp của anh, nhưng lời chửi bới cay nghiệt, những lời xua đuổi độc ác thậm chí còn ép em phải lựa chọn 1 trong 2 cách là tự nuôi con một mình hoặc là phá cái thai. Em như câm lặng không biết phải nói gì hơn nữa đó là những lời nói phát ra từ miệng anh người đàn ông mà em đã từng yêu thương ư? Đó là những lời mà dành cho một người phụ nữ đang mang thai ư? Có phải là anh và em đã từng yêu nhau hay không hả anh? Rồi còn Mẹ của anh cũng chẵng khác gì anh vì không muốn dây dưa gì với em mà cũng bảo em phá thai đi...
Trời! Sao mà có những con người độc ác đến vậy chứ, dù gì đi nữa thì đứa bé cũng là vô tội mà, nó cũng là giọt máu của gia đình anh mà vậy mà có thể từ bỏ một cách dễ dàng như vậy ư? Cái thai đã được 5 tháng, mà mấy người nhẫn tâm thế, em còn có thể lựa chọn như thế nào nữa đây, là một người phụ nữ, là một người làm mẹ em đành phải chấp nhận giữ lại đứa con cho riêng mình chứ biết làm sao nữa. Em không thể vì anh và gia đình anh mà bỏ đi đứa con tội nghiệp này, những lời tàn nhẫn của anh cho đến bây giờ vẫn hằn sau trong tâm trí của em đó là "trên đời này có hàng trăm hàng ngàn người phá thai chứ đâu chỉ có một mình em". Thật là khiếp sợ khi nghĩ tới điều đó, một người đã từng cho em yêu thương và từng chung sống hơn một năm trời rồi đến lúc có chung một đứa con lại có thể nói ra những lời như vậy đó.
Rồi anh đem người phụ nữ đó đi nhà nghỉ còn gọi điện thoại về để khoe với em nữa chứ, tại sao anh có thể làm như vậy chứ? Đau lắm một người phụ nữ đang mang thai mà phải chịu sự áp lực về tinh thần như vậy đó, một mình em chịu đựng, một mình em đau khổ nào có dám nói với ai cũng không dám khóc nhiều vì sợ ảnh hưởng tới con, không dám "xóc" vì sợ con sau này nó phát triển không tốt, tất cả những ấm ức tủi nhục đều phải gồng người lên để mà chịu đựng. Còn anh thì sao vẫn sống thoải mái vui vẽ hạnh phúc với người phụ nữ khác, đời liệu còn tồn tại nhiều người như anh nữa không hả anh?
Em vẫn còn nhớ là lúc em mới mang thai anh rất là mừng và tối nào cũng áp sát mặt vào bụng của em, em hỏi anh làm gì thì anh trả lời rằng "anh nói chuyện với con" , mà tại sao trong chóc lát anh lại thay đổi trở thành một người đàn ông độc ác như vậy vì cái gì chứ?
Thời gian trôi thật là nhanh rồi cũng đến ngày em sinh con, ngày con trai chào đời lúc nó vừa lọt lòng nó đã cất tiếng khóc rất to, mặc dù rất đau nhưng em lại quên đi sự đau đớn đó khi nghe tiếng khóc của con và người đầu tiên em nghĩ đến đó cũng chính là anh, người đàn ông đã quá tàn nhẫn với em, giá như lúc đó anh được nhìn thấy con và được nghe con cất tiếng khóc chào đời thì chắc anh sẽ rất vui. Vì em nhớ có lần anh chở em đi khám thai và hôm đó đã gặp một ca vừa sinh xong thì bác sĩ đã kêu người chồng vô bế người vợ lên phòng hồi sức thì anh liền nói đùa với em là "mai mốt sinh con thì đi một mình đi nhé", em cười và nói là "lúc em sinh con em muốn anh ở bên cạnh thôi" nhưng không ngờ những ngày tháng hạnh phúc đó đã quá xa rồi bây giờ đây chỉ còn một mình em với con, nhìn con mà nước mắt em cứ tuôn rơi thật là tội nghiệp đứa con bé nhỏ, tôi nghiệp cho số phận của nó chưa kịp chào đời thì đã bị cha bỏ rơi. Những ngày tháng đầu mới sinh em buồn biết bao muốn khóc thật nhiều nhưng không dám khóc vì người ta nói mới sinh con mắt đang còn yếu nên không được khóc vì khóc nhiều sẽ dẫn đến mù mắt chính vì vậy mà em không dám khóc. Cứ nhìn con mà tội lắm tội vì em đã không cho nó được một người cha tốt, không cho nó có được tình yêu thương của một người cha. Để rồi cuộc đời của nó phải sống trong bất hạnh.
Em v
Tôi đã chấp nhận một người do gia đình giới thiệu, gặp nhau vài lần và mấy tin nhắn, người ta đòi cưới tôi. Dù chả có tình cảm gì nhưng tôi cũng nhắm mắt chấp nhận. Giờ nhà trai đã đem rượu[…]
Tâm Sự
Thư gửi bố mẹ của con!! Thời gian trôi qua nhanh quá, chớp mắt thế mà con gái đã xa nhà được một năm rồi. Một năm qua có biết bao nhiêu cảm xúc. Cuộc sống xa nhà đã dạy con nhiều thứ. Con bi[…]
Tâm Sự
Tình yêu khờ dại của em gái tôi
Người ta nói đã có lần một, lần 2, thì ắt có lần 3, lần 4...thế mà tôi nói hoài nó chẳng nghe tôi. Giờ đây trong đầu nó chẳng biết đang nghĩ điều gì nữa. Tình cảm lấn chiếm lí trí sao? Bao[…]
Tâm Sự
Bên tình bên hiếu - bên nào nặng hơn?
Nhiều người sẽ nghĩ rằng sao không bất chấp tất cả đên với nhau đi nhưng mọi người có biết được rằng bố mẹ tội đã phải vất vả thế nào để nuôi tôi ăn học, rồi xin việc, tôi cũng đã suy nghĩ r[…]
Tâm Sự
Mẹ chồng Thủy đã khóc rất nhiều, rất lâu sau đó, dù có mớ tóc con dâu cho làm tóc mướn, trẻ lại đôi phần, thỉnh thoảng bà vẫn khóc. Chiều đã tắt nắng. Từ công sở về, Thủy ngả lưng dưới hàng[…]
Truyện ngắn
Ai từng là con nít - Nhiều tác giả
Hãy đọc "Ai từng là con nít"... để chúng ta như đang thấy lại một quãng thời gian tươi đẹp nhất của mình. Nơi mà kỷ niệm cứ như nằm đâu đó thật sâu trong tâm trí của chúng ta, ủ ấm và nuôi d[…]
Sách Hay
Làm thế nào để người ta có thể buông tha quá khứ, và thôi tự dằn vặt vì những chuyện đã qua? Làm thế nào để người ta đành chấp nhận cho trái tim một lối thoát, để mở cửa cho quá khứ ra đi? […]
Truyện Blog
Một mính gặm nhấm bóng đêm trong căn gác nhỏ, nỗi nhớ mang tên anh lại nổi dậy đánh bật những cảm xúc em đã kìm nén bao lâu nay. Nhớ cái khoảnh khắc anh ra đi khiến em như chết lặng, cái ng[…]
Tâm Sự