
Hãy mỉm cười
Bình chọn: 352
Bình chọn: 352
Trẻ con thì lại khác, khi chúng bị mất đi những gì mà chúng cố gắng làm thì thay vì cứ mãi tiếc nuối chúng lại cùng nhau đi tìm một nơi khác tốt hơn, quên đi hoàn toàn những điều đã mất mát kia và làm lại tất cả một cách thoải mái. Và rồi lại mỉm cười khi nhìn những thành quả đó mất đi vì chúng biết rằng khi về đến nhà chúng sẽ có cha mẹ, ngày mai sẽ lại đến với biết bao điều mới lạ. Trong mắt trẻ thơ mỗi ngày mới đang đến với biết bao điều chưa biết, biết bao niềm hạnh phúc chờ mong. Trong khi mỗi ngày của người lớn trở nên dài đằng đẵng trong suy nghĩ bộn bề. Biển cả trong mắt tôi ẩn chứa biết bao điều còn chưa thể khám phá. Có lẽ chính vì thế mà tôi rất thích ra biển và ngồi lặng im một mình. Tôi học được biết bao điều từ trẻ thơ, những điều vốn rất đỗi bình dị.
Trẻ thơ có thể cười khi chúng vui, khóc khi chúng thấy đau buồn đó là điều mà tôi không thể có được. Khi vui tôi chỉ biết rằng đó là một cái gì đó mà tôi đã cố gắng để có được và coi nó vốn rất bình thường. Khi buồn quá tôi vẫn cứ cất giữ thật sâu trong lòng để rồi khiến cho tâm trạng cứ mãi u uất và dường như một quả bom có thể nổ bất cứ lúc nào, với bất cứ ai bên cạnh. Trẻ con chỉ chơi với những ai mà chúng quý mến, nói lên những gì chúng muốn, những gì mà chúng suy nghĩ. Nó khác hoàn toàn với chúng ta. Dù không muốn chúng ta vẫn phải giao tiếp, đối mặt với những người mà chúng ta không thích. Chúng ta cũng không bao giờ nói ra những gì suy nghĩ, những gì mà chúng ta muốn, chúng ta giấu tất cả trong lòng nhưng điều gì cũng có giới hạn của nó cả. Chúng ta sẽ bùng nổ khi đã vượt quá giới hạn chịu đựng.
Tôi có nhiều mong muốn và ước mơ nhưng tất cả đều có: Nếu...thì..., ngày mai sẽ thế này...., tôi hi vọng rằng..., trong tương lai sẽ... .Quá nhiều những ước mơ nhưng tất cả đều phụ thuộc vào tương lai. Dù chẳng biết cái gọi là ngày mai ấy sẽ thế nào nhưng tất cả những ước mơ hi vọng của tôi đều phải đợi chờ một ngày còn xa. Ai cũng có ước mơ và dường như hạnh phúc của mỗi người đều phụ thuộc vào ước mơ của người đó. Người hạnh phúc là người đã thực hiện được ước mơ của mình, còn kẻ đau buồn là kẻ không thể làm cho ước mơ ấy thành hiện thực. Trẻ thơ luôn nói cho người lớn biết những suy nghĩ của chúng,về những gì mà chúng mong muốn và tôi nhận ra rằng tất cả những mong muốn của chúng đều thuộc về hiện tại, chính ngay những lúc mà chúng noi ra mong muốn của mình. Bởi lẽ chúng biết những gì mà chúng có thể làm, những gì mà chúng mong muốn chỉ có thể làm ngay lúc ấy mà thôi. Đâu có ai biết ngày mai thế nào mà chờ đợi. Ngày mai cũng có thể sẽ không đến với một ai đó vẫn đang còn ấp ủ biết bao ước mơ hoài bão. Thật đáng tiếc khi chúng ta phải ra đi mà vẫn còn biết bao việc chưa thể hoàn thành. Cuộc sống là thế mà! Và tôi hiểu rằng tôi còn phải học nhiều điều từ những tâm hồn trong sáng ấy!
Thay vì một ngày mai, tương lai,một lúc nào đấy, một ai đấy mà không phải là bây giờ, hiện tại và chính bản thân mình chứ không phải là một ai khác mang đến cho mình những niêm vui, những niềm hạnh phúc? Sao cứ phải chờ đợi tương lai phía trước mà không tự mình bước tới tương lai. Chính bản thân tôi cũng cứ chờ mong một ngày không xa sẽ tìm được một tình yêu đích thực, trời sẽ ban ơn cho những ai đó biết chờ mong hi vọng, và người ấy sẽ mang đến cho tôi hạnh phúc thật sự. Thay vì chờ một ai đó sẽ mang đến cho mình hạnh phúc, một ngày nào đó mình sẽ được hạnh phúc thì tại sao chúng ta không thể tự mình xây dựng những niềm hạnh phúc cho riêng mình,tại sao không thể ngay bây giờ chúng ta sẽ được sống trong những niềm vui, những niềm hạnh phúc?
Bạn cũng như tôi đã quá mệt mỏi với những chờ đợi, với những nỗi cô đơn mong mỏi một cái gì đó từ người khác mang tới cho chúng ta thì tại sao lại không thể tự bản thân mình mang tới cho mình! Có biết bao ước mơ không bao giờ còn có thể trở thành hiện thực, có biết bao những niềm hi vọng sẽ mãi mãi không thành và cũng có biết bao điều mãi mãi không thể nói ra cũng chỉ vì chờ đợi một lúc nào đấy, một ngày nào đó. Ai biết trước ngày mai sẽ như thế nào, ngày mai cũng có thể không đến và cũng có thể đến không như những gì mà chúng ta mong ước. Chính vì thế hãy bắt đầu ngày mai ngay từ ngày hôm nay, từ bây giờ. Tất cả những gì mà chúng ta có chỉ có thể là giây phút này mà thôi. Đó là tài sản vô giá mà không một ai có thể thay thế ta sử dụng nó. Hãy biết tận dụng nó để làm những gì mà bạn mong muốn để một lúc nào đó ngày mai không đến bạn cũng thấy vui vì đã làm tất cả những gì có thể.
[/
Tôi thích một người đã có gia đình sao?...tôi không tin vào chính mình hay tình cảm đó là ngô nhận hay chỉ là giỡn đùa nhiều thì lại nhớ thôi....... Mỗi ngày bắt nhịp với cuộc sống thường n[…]
Tâm Sự
Đơn phương, liệu có được coi là một mối tình? Có nhiều cách để người ta nói về sức mạnh của thời gian dù có chút mâu thuẫn: "Thời gian là phương thuốc kỳ diệu nhất, nó làm mọi vết thương s[…]
Tâm Sự
Như hôm nay chẳng hạn tao lại thấy khó chịu trong người nhưng mày không có ở đây nữa rồi. Ai chở tao về đây... Lý do tại sao tao gọi mày là thằng osin mày biết không vì cái nick facebook củ[…]
Tâm Sự
Tôi viết mấy điều này ra đây sợ mọi người nghĩ tôi ích kỉ, nhưng nói thực, tôi bí bách và khó chịu cực kì. Chuyện là, mấy năm trở lại đây, cứ mỗi mùa đại học đến là nhà tôi lại phấp phỏm c[…]
Tâm Sự
Hồi mới đến ở, nhà tôi cứ tì tì mất dép. Đôi xăng đan con mới xỏ chân ngày mồng một Tết, mồng hai phải đi dép cũ! Anh bạn đến chơi lịch sự cởi giày ở tấm chùi chân trước hiên, ra về chỉ còn […]
Truyện ngắn
" Đó là một ca khó. ... Anh ta muốn tự tử." Một buổi chiều mưa bão nọ, có một người đàn ông chừng ba mươi tuổi xuất hiện ở phòng khám. Anh ta trò chuyện với bác sĩ hơn một tiếng đồng hồ. […]
Truyện ngắn
Gửi anh chàng trai của mùa thu, em gọi anh là chàng trai của mùa thu vì em gặp và quen anh vào mùa thu năm ngoái, tầm cuối tháng 9 năm 2014. Anh đã làm em thấy yêu cái mảnh đất xa lạ đó, anh[…]
Tâm Sự
Hãy cứ khóc nếu em thấy tuyệt vọng
Mùa đông đến rồi, liệu em có đang cảm thấy cô đơn hay mệt mỏi? Liệu em có đang cảm thấy bất lực trước thế giới và tuyệt vọng với chính mình? Bởi vì ngoài nước mắt, ngoài tiếng nấc nghẹn khi […]
Truyện Blog