Hai ngả
Bình chọn: 331
Bình chọn: 331
Trái tim tôi đang đứng trước 2 con đường, một là tôi chọn vẫn tiếp tục thích cậu, hai là tôi sẽ đồng ý anh.
***
Tôi với cậu học cùng nhau 5 năm tiểu học và đến bây giờ vẫn còn học cùng nhau.Tôi luôn nghĩ rằng: thích một ai đó thì sao, không ảnh hưởng đến gia đình, đến học tập thì có làm sao đâu chứ. Vì vậy, tôi vẫn tiếp tục thích cậu. Tôi với cậu đã trở thành bạn thân của nhau, tôi giữ kín những tâm sự của mình, không nói cho bất kì ai, trừ An – con bạn thân chí cốt. Tôi có khá nhiều sở thích giống cậu: đọc sách, ngủ, thích mưa và cùng thích capuchino.
Thấy chúng tôi như vậy, tụi bạn trên lớp cũng cứ gán ghép tôi với cậu. Tôi chỉ im lặng. Cậu cũng vậy. Cậu học rất giỏi, còn tôi chỉ học đều các môn. Và kém nhất của tôi chính là Toán. Đợt thi cuối kì, cậu đã kèm tôi rất nhiều tôi mới có thể lên được 8,0 môn Toán cuối kì.
Tan học
- Vy à, cậu vẫn buồn vì điểm môn Toán à ?
- Ủa, Huy. Ừm, cũng bình thường. May la còn được 8,0.
- Vậy...cậu lên đi, tớ đưa cậu về.
- Được.
Tôi đáp rồi nhanh nhẹn trèo lên sau xe Huy.
- Cậu định đưa tớ đi đâu hả Huy ?_Tôi gặng hỏi.
- The Book Coffee.
- ...
Tôi im lặng không nói nữa. Ngồi sau xe Huy tôi thấy thật an toàn. Cảm xúc hỗn độn lại trào dâng. Đã lâu rồi tôi muốn nói tình cảm của mình cho Huy nhưng lại sợ bị từ chối.
Đến nơi, Huy dẫn tôi vào trong. Chọn một bàn gần cửa sổ, Huy nói tôi có thể chọn sách để đọc và chờ cậu ấy đi lấy nước uống. Tôi chỉ ngồi im nhìn ra ngoài cửa sổ. Kết thúc kì thi cuối kì, trời vẫn lạnh. Nhìn bầu trời u ám, tôi thở dài.
- Làm gì mà thở dài vậy tiểu thư ?
Huy đã ngồi xuống đối diện tôi từ lúc nào.
- Không có gì. Mà....
Đang định hỏi cậu ấy gọi nước gì cho tôi thì ngay trước mặt đã là cốc capuchino rồi. Đành cười cười ngoảnh mặt đi, chắc Huy không để ý khuôn mặt hơi đỏ lên của tôi.
- Cậu cứ thư giãn và ổn định tâm trạng đi. Tớ nghĩ đây là nơi thích hợp cho một người ít nói như cậu đấy, Vy ạ.
Huy lên tiếng, lại gần kệ sách và chọn cho mình một cuốn sách.
- Cậu đọc cái này đi.
Huy đưa ra cho tôi một cuốn sách. Ngước nhìn Huy. Như đoán được câu hỏi của tôi, Huy đáp ngay:
- Truyện ngắn tâm sự đấy, cậu không nên đọc nhiều tiểu thuyết đâu.
Tôi mỉm cười, lật từng trang sách và dần chìm trong không gian của các nhân vật trong truyện. Nghe tiếng đồng hồ điểm 5h, tôi lay tay Huy:
- Chúng ta về thôi, 5h rồi đấy.
- Ừ, bữa sau chúng ta lại đến chứ ?_Huy hỏi tôi khi đứng dậy.
- Được thôi.
Huy đưa tôi về tận nhà.
Tôi nghĩ đi nghĩ lại không biết làm sao để nói tình cảm của mình cho Huy, đành ngồi vào bàn học vậy.
Hôm sau, Huy lại đưa tôi đến The Book Coffee. Và rồi dần dần chúng tôi trở thành khách quen của quán. Cứ mỗi lần chúng tôi đến là sẽ có ngay 2 cốc capuchino.
Nhưng một hôm, tôi chỉ đi một mình, Huy nói là có việc bận.
- A, hôm nay em chỉ gọi 1 cốc thôi chị ơi.
Tôi phải thông báo ngay cho chị ở quầy lễ tân. Chị nhìn tôi hơi thắc mắc nhưng không mở lời. Vẫn chỗ ngồi quen thuộc, tôi lặng nhìn ra ngoài cửa sổ. Hôm nay trời mưa. Và rồi, ngạc nhiên thay, tôi thấy Huy đang đi cùng An. Từng cử chỉ, hành động của Huy với An thật quá thân thiết như kiểu...hai người là một cặp vậy. Hả ! Một cặp ? Tôi theo dõi họ không bỏ sót một chi tiết nào hết. Chắc họ không nhìn thấy tôi. Rồi chợt, tiếng họ lọt vào tai tôi:
- Huy này, khi nào thì chúng ta cho Vy biết đây ?
- Tớ cũng không biết. Tớ với cậu bắt đầu đã lâu, Vy cũng chưa biết. Hay để cuối năm học.
- Ừm, vậy cũng được.
Ngoảnh mặt đi, trái tim tôi đau thắt. Trả tiền cốc capuchino, tôi chạy ào ra khỏi quán, còn chẳng biết mình chạy đi đâu, cứ thế chạy một mạch. Tôi dừng lại. Giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má. Đứng dựa vào hàng rào trắng bện cạnh, tôi ngẩng mặt lên, như muốn để nước mắt chảy ngược vào trong, để cơn mưa kia xóa nhòa đi nước mắt, để tôi không còn nhận ra đâu là nước mắt của mình.
Đinh ninh sẽ không ai nhìn thấy tôi ở đây nhưng chợt, một chiếc ô xuất hiện ra che đi những hạt mưa lạnh lẽo. Tôi giật mình nhìn sang bên, một chàng trai tuấn tú đang đứng bên cạnh tôi, tay cầm chiếc ô, mắt anh nhìn xa xăm. Đột nhiên, anh lên tiếng:
- Anh xin lỗi, anh nghĩ có lẽ em đang rất buồn, nhưng đứng dưới mưa như vậy dễ cảm lắm đấy.
- ...
- Anh thấy em đứng đây đã lâu mà không về nên định hỏi thì nghe tiếng em khóc...Anh là Minh, học lớp 9A1.
- ...
- Em im lặng như vậy làm anh hơi sợ đấy. Em với anh đã gặp nhau rồi mà.
- ...
Tôi cố nhớ lại và....đúng, tôi đã gặp anh rồi. Anh là người đã giải nguy cho tôi khi tôi bị bắt nạt trên đường đi học về. Lúc đó tôi chỉ biết cảm ơn anh mà không biết làm thế nào để trả ơn. Hôm nay tôi lại gặp anh ở đây, trong tình trạng tồi tệ.
- Em nhớ ra rồi chứ gì. Anh hay gặp em trong hoàn cả
Tôi sẽ tốt nghiệp Cao đẳng vào tháng 12 tới....Ý tôi là...Không vui đâu! Tôi là một sinh viên bình thường hơn mức bình thường, CV chẳng có gì để viết ngoài 14 tuần thực tập tốt nghiệp. Như[…]
Tâm Sự
Em đã có bạn trai. Anh nói đúng... Em mạnh mẽ... Em không thích chờ đợi một điều gì vô vọng. Nhìn nhỏ bạn ngồi bên chơi bắn gà trên máy tính, bỗng dưng nhớ... Nhanh thật anh nhỉ, em cứ ngh[…]
Tâm Sự
Tôi phải đối diện với cậu ấy như thế nào
Đúng, tôi không có lòng tự trọng đấy, đúng vậy đấy. Tôi thấy ê chề quá. Mai lại lên lớp, kì này tôi cố tình đăng kí trùng toàn bộ lớp tín chỉ của cậu ấy. Tôi phải làm sao đây, tôi chẳng còn[…]
Tâm Sự
Anh à! Em nhớ anh nhiều như vậy đấy. Vậy mà, anh yêu em, nhớ em không hơn nổi một người dưng. Đã nhiều lần em tự hỏi, liệu tình yêu này sẽ đi được đến bao xa khi mà một trong hai chúng ta […]
Tâm Sự
Ngày gặp anh - là ngày không hẹn trước!
Ngày nắng... Những tia nắng đầu tiên của mùa hè bắt đầu rực màu, mưa cũng đã ngớt... Gửi anh – Anyce, Chắc chắn anh sẽ rất bất ngờ khi lỡ đâu đọc được những dòng này của em. Em không biết p[…]
Tâm Sự
Chúng ta thường nói yêu một người là phải yêu ưu điểm và chấp nhận khuyết điểm của người ấy. Hai chữ "chấp nhận" nghe thật là hết cách. Nhưng chỉ "chấp nhận" thôi chưa đủ, chúng ta còn phải[…]
Truyện Blog
Bé Bin ra đời đã giúp cô tỉnh mộng. Cô hiểu đâu là sự cần thiết của một người phụ nữ, không phải cứ nhiều tiền, cứ nhiều người đeo bám đã là hạnh phúc. Với Lam thì hạnh phúc là khi cô đau đớ[…]
Truyện ngắn
Nhớ người yêu cũ, anh có giận em không?
Anh à, em đã cố dằn vặt em biết bao nhiêu, em vẫn chưa quên được anh ạ, dẫu biết người ta giờ chỉ là kỉ niệm, nhưng là 1 vết đâm sâu vào trái tim em rồi, nó đã lành nhưng lại để lại cái sẹo […]
Tâm Sự
Audio Chọn nhầm bạn xấu không những mang lại sự thất vọng mà còn cả tai họa nữa. Một con chuột kết thân với một con mèo. Mộ[…]
Truyện ngắn