
Chú tôi
Bình chọn: 359
Bình chọn: 359
Thời gian trôi đi em tôi đã trưởng thành hơn, ngoan hơn, biết suy nghĩ hơn và điều đó làm chú tôi bớt khổ hơn. Các em con nhà chú tôi đều đã trưởng thành hết có công ăn việc làm ổn định vẫn thường gửi tiền về cho chú thím để lo cho gia đình, cuộc sống khấm khá hơn, bớt lam lũ nhưng tôi chưa bao giờ thấy niềm vui hiện lên trên nét mặt của chú, nhìn chú vẫn khắc khổ phải chăng khi người ta đã sống quen với cái khó, khi đã trải qua những thời điểm cùng cực đau buồn thì tất cả mọi thứ sau này cũng chỉ tựa phù du, cát bụi.
Mỗi lần về quê tôi ghé thăm chú, nhìn chú tiều tụy đi nhiều lắm, tóc chú đã bạc nhiều, đôi mắt nâu buồn càng ngày càng trũng sâu, nhiều khi ngồi nói chuyện chú hay nhìn vào vô định nghĩ ngợi cái gì đó xa xăm với vẻ bất an, muộn phiền. Tôi thương chú nhiều nhưng cũng chẳng biết nói sao bởi tôi biết nỗi đau chú luôn cất dấu trong lòng những lời an ủi, động viên chỉ làm chú tổn thương và tủi thân mà thôi. Chú là người mạnh mẽ có thể nói là sắt đá mà không sắt đá sao được khi bao nhiêu giông bão đổ vào cuộc đời chú, bao nhiêu muộn phiền đè lên vai chú như thế nhưng chú cũng có lúc yếu mềm lắm, mỗi khi uống rượu say chú thường hay ôm mặt khóc khiến tôi nhớ đến hình ảnh bà nội tôi ôm mặt khóc vì thương bác tôi lạnh lẽo nằm nơi chiến trường, hình ảnh bố tôi ôm mặt khóc khi đưa bà đi xa, dù hoàn cảnh khác nhau nhưng cùng chung một số phận và có lẽ hình ảnh đó sẽ làm tôi bị ám ảnh cho đến hết cuộc đời này.
Lần gần đây nhất tôi về thăm chú là kỳ nghỉ lễ 30/4 hôm đó vào một buổi chiều muộn, trời cũng đã xẩm tối tôi qua nhà chú thấy chú đang mải miết với cái thước kẻ xây tường bao bên ngoài ngõ. Tôi cũng đứng ngoài trò chuyện với chú, tôi cũng có nói trời tối chú nghỉ cho sớm mai làm tiếp nhưng chú bảo làm cố cho xong. Nhìn chú cặm cụi đặt từng viên gạch trên đôi tay gầy gò xương xảu, chiếc áo nâu bạc lốm đốm vài vết loang vôi vữa, khuôn mặt đen sạm hốc hác trời nhá nhem tối tôi cũng không nhìn rõ mặt chú chỉ thấy mờ nhạt mơ hồ có chăng cũng chỉ rõ đôi mắt kia - trũng sâu thăm thẳm như ẩn chứa cả một hố sâu nỗi niềm buồn tủi. Tôi chào chú ra về, tôi cố phóng xe thật nhanh với lòng đầy nặng trĩu. Tôi nghĩ về bà tôi, nghĩ về bố, nghĩ về chú, nghĩ về các cô, nghĩ về những số phận lam lũ, chật vật tại mảnh đất này khiến lòng tôi như đang nổi bão, cũng là một cuộc đời sao lại có những con người khổ đau, bất hạnh như vậy! dẫu biết cuộc sống luôn có những bất công nhưng tôi không thể không oán trách cuộc đời sao quá nghiệt ngã, bấp bênh. Tôi lao qua con đường làng gồ ghề quen thuộc, mắt tôi mờ nhòa tôi cắn chặt môi để cố cảm nhận sự khó khăn lần mò đường đi trong đêm tối cũng như cái cách những con người nơi đây đã cố vượt qua cuộc đời tăm tối của họ như thế nào.
Mai Vàng
Đôi khi cô đơn không phải là thiếu vắng một bóng hình, mà đơn giản chỉ là đơn độc trên cuộc đời này đã là một thói quen. Khi mỗi ngày nghỉ thức dậy đã giữa trưa và việc vắt tay lên trán ngh[…]
Tâm Sự
Mưa rơi, sao tay em chẳng buông lơi? Tôi là một thằng đàn ông. Đàn ông thì ham chơi, lớn chậm. Tôi yêu vài người. Yêu cho có, yêu cho biết mùi. Yêu là bởi thích thích một tí là yêu. Yêu cho[…]
Tâm Sự
Hôm nay, những dòng thư em viết cho anh rồi xóa, rồi lại viết, tâm sự ngổn ngang trong em không tài nào diễn đạt được.... Hôi sữa cho em thêm 1 lần được gọi anh như thế nhé. Thật sự em đã[…]
Tâm Sự
Xin chồng hãy để quá khứ ngủ yên
Chiều nay, tôi vừa gặp cái thằng người yêu cũ của cô đấy, trông cũng còn phong độ ra phết. Nó gặp tôi còn giả bộ nhiệt tình chào hỏi, rồi còn cười đểu nữa chứ... Vừa nói chồng vừa liếc nhìn[…]
Tâm Sự
Hà Nội đổi gió, anh đổi yêu thương...
Có cái gì trôi đi nhanh quá, cái mà tay chẳng thể với, nắng chẳng thể tới và nước mắt chẳng thể rơi... Là gì nhỉ, mình xa nhau rồi đấy, nhắm mắt và những kỷ niệm ùa về, có khi nào ai đó ngh[…]
Tâm Sự
Chuyện chị Liên nhà bác Phúc sắp lấy chồng đã trở thành đề tài bàn luận khắp cái thị trấn nhỏ này hơn một tuần nay. Vừa đi đến đầu cổng chợ tôi đã nghe thấy mấy bà, mấy cô nhiều chuyện râm […]
Truyện ngắn
Cuộc đời này rất ngắn. Bản thân luôn biết mình muốn gì, hiểu rõ những gì nhất. Bức tranh trong phòng triển lãm vẽ một hình tròn xanh bao quanh bởi hình chữ nhật đỏ. Rồi người xem tranh b[…]
Truyện ngắn