XtGem Forum catalog
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Yêu thương thầm lặng - BlogRadio.Yn.Lt
Yêu thương thầm lặng

Yêu thương thầm lặng

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 270

Yêu thương thầm lặng

15:16 - 09/09/2015

- Cha không nghĩ rằng con có thể đền đáp được cho người đó đâu...Nhưng con vẫn chưa được biết con ạ.


***


Cậu sinh ra không có vành tai như bao người khác, trông vào gương thì trông rất là kì dị. Trước khi đi học thì cuộc sống của cậu trong gia đình vẫn ổn vì cha mẹ yêu thương cậu hết mực và họ cố gắng bình thường hoá mọi vấn đề về cậu. Nhưng kể từ khi bắt đầu biết đến bạn bè, trường lớp thì cậu biết thế nào là bị trêu chọc, cô lập, mặc cảm...Một ngày nọ, cậu chạy vội từ trường về nhà, úp mặt vào đùi mẹ mình mà khóc nức nở. Trông cậu thật thảm thương làm sao, cậu tự thốt ra bị kich của mình:


- Chúng nó gọi con là...đồ quái vật


Mẹ xoa đầu và an ủi cậu với một giọng ngẹn ngào:


- Con vẫn là con trai ngoan của mẹ, mặc kệ bọn chúng có nói gì thì con vẫn sống tốt mà. Hãy tìm ra những điều đặc biệt ở chính bản thân mình để xoá đi khiếm khuyết đó.


Cậu ngước mặt lên nhìn vào đôi mắt ngân ngấn lệ của mẹ và dường như hiểu ra được điều gì đó.


Yêu thương thầm lặng


Từ đó cậu bỏ ngoài tai những trò đùa của đám bạn và tiếp tục hoà nhập với cuộc sống mới. Mẹ cậu bắt đầu dạy cậu cách chơi piano, học những nối nhạc cơ bản để giúp cậu quên đi những cay đắng vấp phải trong cuộc sống khi hoà mình vào âm nhạc.Dù không có vành tai nhưng cậu vẫn được tạo hoá ưu ái cho một gương mặt hoàn mỹ, thân hình cao lớn cùng trí óc nhanh nhạy. Rồi trong những giờ học nhạc cụ, cậu nhận thấy mình cảm thụ âm rất tốt và yêu thích chúng. Giáo viên và các bạn quý mến cậu hơn. Khi lên lớp khác, đáng lẽ ra cậu sẽ được bầu làm lớp trưởng nếu như cậu không kì dị về đôi vành tai. Cậu sẽ được đại diện lớp tham gia vào buổi hoà nhạc của trường nếu như cậu giống như bao người khác. Mọi người sợ cậu sẽ làm kháng giả giật mình, hoảng hốt khi xuất hiện, họ sẽ chẳng nghe nhạc được khi đôi mắt cảm thấy khó chịu.Điều đặc biệt mà cậu yêu thích là chơi nhạc và biểu diễn cho mọi người nghe giờ chỉ có riêng cha mẹ cậu lắng nghe cậu chơi đàn. Mọi thứ bắt đầu làm cậu chán nản, cậu cứ lẩn quẩn ở nhà với chính niềm đam mê âm nhạc ấy.


- Con không thể hoà nhập với mọi người mẹ ạ, con vẫn luôn bị xem là một loài khác với họ.


Người mẹ trách nhẹ khi thấy cậu buồn tủi, nhưng tim bà cũng đau xót chẳng khác gì cậu. Bà thương con bà biết bao! Bà sẽ tìm mọi cách để biến đổi cậu thành một người có đôi tai bình thường như mọi người để cậu tiếp tục với ước mơ của mình.


- Chẳng lẻ không còn cách nào khác để giúp con tôi sao? Người cha hỏi vị bác sĩ của gia đình . Bác sĩ nói:


- Tôi tin rằng tôi có thể phẫu thuật ghép vành tai nếu nhưng phải có người hiến nó cho cậu ấy.


Họ tìm khắp nơi, đưa tin nhưng không có một ai chịu dâng hiến hay bán vành tai vào thời điểm đó, riêng cậu trong lòng khấp khỏi hy vọng. Đã hai năm trôi qua mà không có kết quả gì, cha cậu gọi ra khỏi phòng:


- Con chuẩn bị đến bệnh viện làm phẫu thuật. Bố mẹ đã tìm được người hiến tai cho con rồi. Nhưng người ta bắt phải giữ bí mật.


Sau ca phẫu thuật thành công rất tốt đẹp, cậu mừng rỡ nhìn mình trong gương rồi ôm chầm lấy ba mẹ và mừng vui, hạnh phúc. Cuộc sống mới thật sự của cậu chính thức bắt đầu, người ta đồng ý cho cậu vào ban nhạc của thành phố rồi chẳng bao lâu sau cậu được lên vị trí nhạc trưởng. Niềm vui mà cậu bị cướp mất từ khi sinh ra bỗng dưng xuất hiện, cậu muốn tìm đến người đã cho cậu đôi tai để cảm ơn chân thành, báo đáp nhưng ba mẹ cậu không biết người đó, ngay cả bác sĩ cũng không.


- Con cần phải biết chứ! Cậu thúc ép cha, con cần biết ai đã cho con quá nhiều như thế? Nếu không con sẽ không thể đền đáp đủ công ơn cho người ta.


- Cha không nghĩ rằng con có thể đền đáp được cho người đó đâu...Nhưng con vẫn chưa được biết con ạ.


Những bước tiến trong sự nghiệp của cậu được tất cả mọi người công nhận rõ rệt, tài năng của cậu không còn bị lãng quên như trước. Rồi cậu cũng lấy vợ sinh con, điều may mắn là con trai của cậu không khuyết vành tai như cậu. Nếu nó giống cậu trước đây thì cậu biết phải làm sao? Liệu có một người như thế xuất hiện ban tặng món quà quý giá đó cho con trai cậu không? Nhiều năm nữa lại trôi qua, bí mật sau kín đó chưa hề hé mở.


Có một điều thay đổi làm cậu đôi chút buồn phiền đó là mẹ. Dường như bà ít khi nghe cậu chơi nhạc như trước nữa, mỗi khi cậu vui vẻ mời bà nghe cậu đánh đàn tặng thì dường như bà ít để tâm đến. Cậu nói chuyện gì với mẹ thì cũng phải nhắc lại hai ba lần bà mới chú ý. Nếu có một nhà báo nào hỏi cậu về năng khiếu âm nhạc của cậu được thừa hưởng từ ai thì cậu không dám nói là từ mẹ dù trước kia bà là người chỉ cho cậu những nốt nhạc đầu tiên.


Rồi cái ngày cậu mong mỏi cũng đến, bí mật về người hiến tặng. Buổi chiều mà cậu cảm thấy buồn nhất, mất mát lớn nhất trong đời mình, cậu đứng cạnh ba bên chiếc quan tài mẹ.Cậu thấy ông nhẹ nhàng đưa tay ra từ từ, nâng khẽ mái tóc nâu đỏ dày của bà lên lên: Bà đã không còn đôi tai.


- Mẹ con nói rằng bà rất vui nếu

[1]2
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
Chiếc hộp tình yêu

Chiếc hộp tình yêu

Chiếc hộp rỗng chứa đầy những nụ hôn của cô con gái chính là món quà vô cùng quý giá mà người cha luôn giữ bên mình. Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta nhận được những món quà quý giá như vậy[…]

Truyện ngắn

Một buổi tiễn đưa bình thường

Một buổi tiễn đưa bình thường

Con người, khóc mãi mà được sao? Ông già nhà gần đình Thạnh Phú qua đời, tiếng trống chiều nay báo tin buồn vời vợi trên từng bờ tre, ngọn cỏ. Làng xóm rục rịch kéo lại, làm cuộc tiễn đưa ô[…]

Truyện ngắn

Mọi thứ rồi cũng qua đi

Mọi thứ rồi cũng qua đi

Có bao giờ ông nghe nói về một chiếc vòng kỳ diệu làm cho người hạnh phúc đeo nó quên đi niềm vui sướng và người đau khổ đeo nó quên đi nỗi buồn không?". Người bán hàng lấy từ tấm bạt lên mộ[…]

Truyện ngắn

Tương kính như tân

Tương kính như tân

Tương kính như tân, cử án tề mi Vợ chồng coi nhau như khách quý, tôn trọng lẫn nhau mà giữ gìn hạnh phúc. Câu chuyện sau đây được trích từ sách “Đắc Nhân Tâm” của Dale Carnegie Bạn có biết[…]

Truyện ngắn

Bố và nó

Bố và nó

Cuộc sống ngày nay như một chiếc tàu điện, người ta đi qua nhau mà chẳng có thể để lại bất kì ấn tượng nào. Đến cả những người cùng một gia đình có lẽ cũng như thế, vì có đôi lúc, người ta q[…]

Truyện ngắn

Mảnh đất tổ

Mảnh đất tổ

Trần Lê nằm sõng xoài giữa vũng máu tươi, khuôn mặt chừng đau đớn lắm, cau có nữa. Hắn ta cau có không phải vì hắn sắp chết mà vì cuối cùng hắn vẫn không thể giành được phần thắng về mình. […]

Truyện ngắn

Quá khứ và hiện tại

Quá khứ và hiện tại

7 năm. Cái con số mà mỗi khi nghĩ lại tôi cũng không hiểu vì sao mình có thể chờ đợi một điều gì lâu tới như vậy. Cuộc sống của tôi không biết còn bao nhiêu cái quãng thời gian 5 năm hay 7 n[…]

Tâm Sự

Người hùng của chính mình

Người hùng của chính mình

Tôi đã từng muốn đổ gục, muốn ngã khụy bản thân này trên đôi chân, trong cảm xúc, và trong những tâm trạng chính tôi. Tôi đã từng muốn tìm đến thiên thu trong những ngày chếnh choáng nhất. K[…]

Truyện Blog

Học cách buông bỏ

Học cách buông bỏ

Có những nỗi nhớ đong đầy trong tim, có những kỷ niệm tưởng chừng rơi vào quên lãng nhưng bất chợt lại ùa về, có những ký ức tưởng chừng đã quên nhưng lại không thể. Người cũ đã đi rồi nhưng[…]

Truyện Blog

Khi người ta trẻ

Khi người ta trẻ

Khi chết, hẳn cô đã tưởng tượng ra mọi người khóc lóc, Vỹ hoảng sợ, hối hận, ôm lấy quan tài như muống xuống mồ theo... Than ôi, ngày đám tang cô, Vỹ ta tắm biển. Giỗ cô tôi vào tháng sáu â[…]

Truyện ngắn

  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất