Nước biển
Bình chọn: 236
Bình chọn: 236
Minh ôm chặt lấy cô, an ủi, cô nói trong vô hồn.
- Ba đưa em đi cấp cứu, sau khi tỉnh lại, em đã trốn viện. Thành một đứa con hoang, cho đến bây giờ... Em ... có hư lắm không?
Cô nhìn Minh, đôi mắt đã long lanh những giọt nước chảy ngược đang chờ đợi sự phán xét của Minh. Minh áp hai lòng bàn tay vào má cô, dùng ngón cái để gạt đi hai dòng nước, cúi đầu hôn vào mắt, hôn lên môi, nụ hôn say đắm, vỗ về.
***
Tiếng đập cửa đùng đùng làm cô giật mình trở về với hiện tại. Cô lao ra ngoài, xe Minh đã chờ sẵn để đưa cô về nhà.
Mọi người đã có mặt đông đủ, anh, em, cha, ngoại cũng đến để tiễn mẹ cô. Chiếc giường lạnh, phủ lên một màu trắng, cô lại gần, đưa tay sờ lên thân thể người sinh ra cô. Người vẫn còn ấm, bàn tay cô nắm lấy tay mẹ, lay nhẹ.
- Mẹ, con về rồi!
Đôi mắt mẹ cô bỗng dưng khép lại, tay giãn ra, buông xuôi. Cô khóc, lần đầu tiên sau hai mươi năm có mặt trên cõi đời, cô khóc vì mẹ...
***
Ba cô nói mẹ bị đột quỵ do không chú ý đến sức khỏe, lúc từ bệnh viện trở về bà luôn gọi tên cô và nói câu xin lỗi, bà sợ không được gặp cô. Thủy giờ trở lại căn nhà sống với ba, cô muốn chăm lo cho ông trong những ngày vắng mẹ.
Hôm nay Biển lại trở nên hiền lành, chứa đựng cả tình thương và những sai lầm mà vô tình ta vướng phải. Sóng đang vỗ vào bờ những con nước trắng xóa, như bàn tay của người mẹ đang ôm ấp những đứa con thơ. Thủy đang hòa mình vào biển, tung tăng như một đứa con gái bé bỏng đang nũng nịu với mẹ, cô nhớ mẹ nhiều lắm...
Quá cái tuổi háo hức những món quà miệt vườn trong giỏ xách mẹ, mỗi bận bà lên thăm anh hóng thứ khác : những câu chuyện của quê nhà. Năm tiếng đồng hồ ngồi xe đò không ăn nhằm gì với bà gi[…]
Truyện ngắn
Góc phố nhỏ ướt át, cơn mưa lấp lánh những giọt vàng. Phố đêm vẫn ồn, vẫn tráng lệ lắm, đường về đông nghịt người mà cái lạnh chẳng chịu rời ai. Nơi xứ xa, nó bắt gặp giọng miền Trung quê nh[…]
Truyện ngắn
Nhà bạn quá giàu, bạn quá hoàn hảo và tất cả điều đó hoàn toàn đến với một người xứng đáng hơn tôi. Dưới sự ngỡ ngàng, lo lắng, bao lo toan,... và rồi tôi đã lên mái trường THPT. Hôm đó, tô[…]
Truyện ngắn
Khoa chết một cách lãng nhách. Đấy là tôi cứ nói như vậy thôi. Với tôi, đứa nào tự tử thì đứa ấy là đứa đáng chết. Chính xác là đáng bị gọi là chết một cách lãng nhách. Chẳng có lý do nào […]
Truyện ngắn
Nhanh mẹ nhỉ! Mới ngày nào con đang còn bi bô bên cạnh bố mẹ. Thế mà giờ này con đã là cô gái của tuổi 18 rồi cơ đấy. Bây giờ ngồi ngẫm lại con mới thấy con của ngày nào thật ương bướng. Ai[…]
Tâm Sự
Người ta nói nhiều về sự cô đơn, như nó đã trở thành một phần của cuộc sống, nhưng chẳng ai có thể chấp nhận được. Tôi vẫn luôn tự hỏi bản thân mình và những người bạn của tôi, cô đơn là gì[…]
Truyện Blog
Thời gian sẽ trôi qua, hãy để thời gian xóa sạch những muộn phiền của tôi đi... Đó là đoạn đường đông xe cộ chạy qua. Vì lẽ đó, người ta luôn cảnh giác khi đi trên đoạn đường này, bởi chỉ […]
Truyện ngắn
Anh sinh ra làm khổ chị, làm khổ biết bao cuộc đời nhưng lại mang đến hạnh phúc cho em đến hơi thở cuối cùng... Em gái ạ. Khi chị biết về em, là khi chị biết em đang ở một vị trí giống chị […]
Tâm Sự