Nếu nhắm mắt lại và thấy mùa hè
Bình chọn: 250
Bình chọn: 250
Nhạc Waltz nổi lên, tôi đứng chờ Bảo đang bị lôi kéo bởi đám con gái trong lớp, chợt thấy Vi Minh đi về phía mình, và cười rạng rỡ. "Tớ đã tìm cậu, Phan ạ." "Cậu nghe thấy tớ hét gì sáng nay sao?" "Tất nhiên. Và tớ hiểu cậu và Bảo chỉ là bạn thân không hơn. Thật dễ chịu khi biết điều đó". Minh tự tin, kéo tôi ra với nhịp chân hoàn hảo. Nhưng tâm trạng tôi thì rối bời, cứ như cuộn len đã tháo tung ra đang cố quấn lại chẳng còn hình thù. Qua bờ vai thơm mùi cherry của Minh, tôi cố đưa mắt tìm Bảo, nhưng không thấy. Không như tôi tưởng tượng và nghĩ về nó, giờ tôi chỉ mong điệu nhảy kết thúc thật sớm. Không phải là tôi không thích Vi Minh, nhưng hôm nay đã không còn thích hợp nữa rồi. Cuộc đối thoại hôm nào lại nhảy múa trong đầu tôi. Tôi nhìn Vi Minh, và khẽ nhắm mắt. Trong tôi chỉ còn vang giọng nói của Bảo.
Bản valse đầu tiên kết thúc, tôi biết mình phải rút khỏi đây. "Minh, tớ xin lỗi." "Tớ nhìn thấy Bảo rời khỏi đây từ nãy. Phan này, có lẽ cậu không thích tớ như cậu tưởng đâu." Minh cười hiền, vẻ tự tin thoạt đầu có thể chỉ là một cách để tôi lựa chọn. Cô bạn quá tốt để cho tôi nhận ra điều tôi cần biết. Tôi lao ra sân đã chỉ còn lác đác đèn và tiếng ve dế inh ỏi. Tôi gọi to tên Bảo. Ngay lúc định rút điện thoại ra, tôi lại giật mình bởi tiếng gọi phía sau. Bảo với cái váy satin mềm như thế, ngồi vắt vẻo trên cây to góc sân trường. "Làm thế quái nào mà lên được trên đó vậy?", tôi thầm nghĩ.
- Phan, cậu vừa nhảy điệu Waltz với ai thế? – Bảo cao giọng như đặc quyền của người ở vị thế cao. Nhưng giọng cô như sắp vỡ.
- Tớ xin lỗi. Cậu xuống đi. Chúng ta sẽ nhảy. Ở đây cũng được.
- Cậu thích Vi Minh vì Vi Minh xinh đúng không? – Bảo như sắp khóc, hoặc đã khóc. Như sự khắc kỷ vì tôi ở bên cạnh bấy lâu cũng bỏ cô đi mất.
- Không. Lúc nhảy với bạn ấy, tớ chỉ nghe thấy giọng cậu trong đầu – Tôi lắc đầu thú nhận. Thật chẳng dễ dàng gì để nói được một câu an ủi ra hồn trong tình huống thế này.
Bảo im lặng. Tiếng nhạc trong sảnh và tiếng ve hoà vào nhau, xen giữa không gian. Tôi đứng yên, chờ Bảo. Hết đoạn nhạc, giữa tiếng ồn như thế, Bảo cất giọng khẽ khàng:
- Nếu tớ nhảy xuống, cậu có đỡ tớ không?
- Ừ.
Cô nhóc gạt đi giọt nước đuôi mắt, mỉm cười. Và rồi... thôi không nói nữa đâu.
Written by Z.
Vậy thì hãy cắt sợi dây thừng ở thắt lưng con đi. Bóng tối ập xuống đỉnh núi. Tất cả đen như mực, trăng sao đều khuất sau mây, tầm nhìn có lẽ là zero. Người đàn ông mải miết trèo, chỉ c[…]
Truyện ngắn
Tao đang yêu mày à – Hương thẹn thùng đáp. Hả, cái gì, thôi cho tao xin, thằng nào vô phúc bị mày để ý thế? Hưng và Hương chơi với nhau từ lớp 10. Đến giờ Hưng vẫn nhớ cái ngày cô giáo đ[…]
Truyện ngắn
Thời gian sẽ trôi qua, hãy để thời gian xóa sạch những muộn phiền của tôi đi... Đó là đoạn đường đông xe cộ chạy qua. Vì lẽ đó, người ta luôn cảnh giác khi đi trên đoạn đường này, bởi chỉ […]
Truyện ngắn
" Con luyện võ Vovinam vì lòng kiêu hãnh và lòng tự hào về tinh thần bất khuất của dân tộc Việt Nam mình, chớ không phải để đánh lộn đâu!" Trước năm 1975. Cha tôi là thầy giáo, dạy tại một […]
Truyện ngắn
Đàn ông không có xe cũng như đàn ông không có chim. Xe ở đây không nhất thiết là xe ô tô mà xe ở đây là xe gì cũng được, miễn là có thể cưỡi lên xe, xe có bánh xe và bánh xe có thể quay được[…]
Truyện Blog
Kể với anh về thiên thần của em
Anh thương yêu! Anh luôn hỏi tại sao em lại chọn anh mà không phải ai khác để làm người yêu và có thể sẽ là người chồng trong tương lai của mình? Em chưa bao giờ trả lời anh, không phải vì e[…]
Truyện ngắn
Vĩnh biệt mùa hè - Nguyễn Đông Thức
Câu chuyện về 4 cô học trò Hằng, Hân, Hoa và Hạ. Bộ tứ 4H của lớp 12A đã "làm mưa làm gió" không chỉ trên thị trường sách mà cả trong điện ảnh và âm nhạc trên dưới 20 năm. Ca khúc Vĩnh biệ[…]
Sách Hay
Audio Ở một làng nọ, có một người đàn ông rất khótính, ông luôn nghĩ vợ mình chẳng làm được việc gì cho gia đình cả. Một bu[…]
Truyện ngắn