Hợp đồng tình bạn
Bình chọn: 203
Bình chọn: 203
Tôi im lặng đi theo sau ông mãi, hơi giận bản thân vì trách nhầm ông.
- Mà chẳng phải bà với tôi bên nhau...chắc cũng "ngàn ngày"rồi ấy chứ! - Còn tường ông giận tôi, vừa định chạy lên xin lỗi đã thấy ông khoe "mười cái răng"dưới nắng sớm.
- Cũng đúng! Haha! Vậy thì...Ôi...Người tình ngàn ngày của em...
- Tôi xin bà...
Trên con đường nhỏ đó, chưa bao giờ tôi rượt ai với tốc độ cao mà nụ cười lại nở rộ như thế.
***
Điều 3: Chia sẻ...
Tôi cứ nghĩ là tôi con gái có nhiều chuyện hơn ông, ai ngờ...con trai cũng nhiều chuyện phải nghĩ đến thế.
Lớp 11...ba ông mất. Sự ra đi quá đột ngột, mới hôm qua tôi đến nhà ông chơi, ba ông vui vẻ thể hiện món tủ cho tôi nếm thì sáng ra đã nghe tin dữ. Ông bảo...ba ông ngủ rồi ngủ mãi luôn. Suốt đám tang hôm đó, rất nhiều người tới...tôi cũng đứng mãi...nhưng không hề thấy bất kì một giọt nước mắt nào trên khuôn mặt ông. Bạn bè, người thân hỏi, ông bình thản: "không sao ạ" cứ như là người vô cảm ấy. Nhưng lần đó, ông không biết tôi lo thế nào đâu.Tôi thấy ông đưa tay vuốt sống mũi suốt. "Mỗi lần muốn khóc là vuốt sống mũi, nước mắt sẽ không thể chảy ra được" ông từng nói thế đúng không?
Đêm hôm sau, người vãn bớt, trông ông bờ phờ hẳn đi cũng không chịu ăn gì, tôi phải đi pha sữa nóng cho ông...ông cũng không uống.
- Khóc thì khóc đi! Cứ làm như mình can đảm lắm ý...ở đây chỉ có tôi và ông thôi. Sao ông không khóc???
Ông đập bộp vào vai tôi.
- Bây giờ tôi còn mẹ và chị gái, nếu họ thấy tôi khóc nhất định là sẽ suy sụp mất. Tôi lên chức ba trong gia đình rồi...không yếu đuối như thế được.
Ông làm tôi khóc trước ông, lần đó ông cũng khóc. Ông còn gục đầu lên vai tôi nữa...chúng ta cùng khóc. Đâu ai quy định chỉ có con gái mới được "mượn tạm" bờ vai con trai lúc buồn ...đúng không?
Là bạn...tôi sẽ "khuyến mãi" cho ông thêm "đôi tai"...sẵn sàng lắng nghe ông bất cứ khi nào.
***
Chàng trai "của tôi" ơi...
Khi tôi hì hục ngồi viết bài này thì ông đang du hí ở đất nước Nhật Bản xa xôi, cái ngày ấy "bên nhau" tưởng như xa lắm mà cũng như mới ngày hôm qua. Chúng ta đã không còn cái thời tôi ngồi canh ông ngủ, cũng mất hút rồi cái thời ngày hai buổi cắp sách qua nhà nhau học.
Ông có thêm những người bạn mới, tôi cũng thế. Ông để "relationship" với một du học sinh nào đó, và tôi cũng tìm được một "của tôi" đúng nghĩa. Nhưng ở một "ngăn" khác của trái tim ông, "ngăn friendship" ấy...nhớ dành cho tôi một khoảng lơn lớn như tôi dành cho ông nhé.
P/s: "Gọi tên tôi nghe bạn thân hỡi, lúc cô đơn cùng tôi đến, khi vấp ngã sẽ có tôi bên cạnh. Cuộc đời không êm đềm trôi mãi, tháng năm bao lần sóng gió, hãy để ta được sớt chia cùng nhau..."
Anh là một nhân vật nổi danh ở Hà Thành, tung hoành ngang dọc trên đảo Quỳnh, đã ba năm rồi mà chưa trở về nhà. Mẹ anh nhớ con da diết, nhiều lần nhờ người viết hộ thư gọi con về nhà xem sao[…]
Truyện ngắn
Chúng em nhớ khi thầy sửa nhà, học nhờ bên hàng xóm, nóng bức kinh khủng, rồi chờ mong mòn mỏi cũng đến ngày dọn về phòng học "mới", tầng 4, nóng quá tội, nhưng được cái có điều hòa nên đỡ […]
Truyện ngắn
Trong ngõ nhà tôi có một xưởng giày. Họ đóng những đôi giày da cho người lớn, trẻ con, đủ màu đủ kiểu, trông thật đẹp. Thằng Hiếu mới ở Thanh Hóa lên với anh nó và xin chân phụ việc vặt tro[…]
Truyện ngắn
Thời gian cứ thế trôi qua, tôi và anh cũng vẫn yêu nhau, cũng không ít lần cãi vã chuyện lớn có, chuyện nhỏ cũng có nhưng tất cả đều giải quyết ổn thỏa, chúng tôi lại bên nhau trong những ph[…]
Tâm Sự
Nó không bao giờ đun nước ở nhà cả. Quanh năm, suốt tháng nó la cà khắp thôn xóm, sang cả mấy làng lân cận để... đun nước cho các gia đình có công việc gì đó. Không ai còn nhớ tên thật của […]
Truyện ngắn
Nguyễn Duy An là người Á Châu đầu tiên đảm nhận chức vụ Senior Vice President National Geographic tổ chức văn hóa khoa học lớn nhất thế giới. Tôi rất ngạc nhiên khi bà thư ký dẫn vị sĩ quan[…]
Truyện ngắn
Những "chuyện lăn tăn" xảy ra trong cuộc sống của các cô chiêu, cậu ấm và cả những bạn trẻ tất tả vì cuộc mưu sinh. Chân thực mà lắng sâu, tươi vui mà trăn trở, giản dị mà lung linh... Ho[…]
Sách Hay