Hai người vợ hờ
Bình chọn: 217
Bình chọn: 217
- Ly ơi! Ra en cơm đi em!
Thím phải ra, Thím là chủ nhà nên cần phải ra xem người ta nói gì, làm gì. Là chủ thì phải ra trước người ta chứ, đúng rồi, cần phải thế. Cần phải cho người ta biết, người ta phải trả chú lại cho Thím, người ta phải dọn ra khỏi nhà ngay.
Nhưng sao Thím vẫn không thể dời bước, vẫn chỉ đứng đó. Đáng lẽ Thím phải khóc, phải làm ầm lên, phải tát vào mặt con đàn bà đó. Thế nhưng Thím vẫn chỉ đứng đó để nước mắt tràn ra, để gặm nhấm nỗi đau xé ruột.
Ngoài kia, tiếng mấy đứa trẻ vô tư tranh đồ chơi với nhau vẳng lên liên hồi.
***
Thím quay về mà không nói được lời nào cả. Người ta bảo Thím đi đánh ghen đi, rạch mặt con đàn bà trâng tráo kia đi, tạt axit vào mặt nó đi cho nó chừa. Nhưng Thím có bao giờ làm được thế đâu. Thím chỉ khóc.
Chú lại hứa chờ cho My Xuân lớn tý nữa "Anh không thể bỏ con bé khi nó còn nhỏ như thế, dù sao nó cũng là con anh."
Thím lại tin, mà không tin Thím cũng chẳng thể làm gì khác. Có lẽ Thím còn yêu chú lắm, yêu cái gia đình nhỏ bé này lắm và hơn hết Thím yêu hai con của mình lắm lắm. Chúng không thể thiếu ba. Thím còn trẻ, xinh đẹp, hiền thục, nết na, biết đâu rồi chú lại về. Thím mang thai, cái thai từ chính tình yêu son sắc của người đàn bà dành cho chồng. Một tình yêu mà Thím tin rằng sẽ mang chú quay về.
Hạnh Mai, tên đứa con gái thứ ba mang hy vọng về ngày mai tươi sáng cho gia đình.
Người ta bảo Thím không biết ghen. Sao lại không ghen. Thím ghen đến bầm gang tím ruột, ghen đến gầy còm. Nhưng Thím không thể làm mất mặt chồng, không muốn bôi xấu mình, không muốn đánh đồng mình với những người đàn bà "chợ búa". Thím yêu chú và muốn hình ảnh mình vẫn nguyên vẹn trong chú, trong mắt con thơ, trong họ hàng lối xóm.
Nhưng Thím có ngờ đâu, lúc bé Hạnh Mai ra đời thì phía trên kia, Nhật Khanh đứa con trai thứ hai với người đàn bà ấy đã tròn 5 tháng tuổi.
Tiền chú gởi về cho mẹ con Thím ít dần. Rồi mỗi năm chú mới về thăm nhà một lần. Thím mòn mỏi chờ đợi.
***
Đã 20 năm trôi qua, Hạnh Mai đã hai mươi tuổi. Bây giờ Mai đã là sinh viên. Mà trớ trêu thay, Hạnh Mai, Nhật Khanh lại học chung một trường, cùng một ngành, trong một lớp. Nó gọi nhau mi tau.
Người ta lại bảo Thím "sao vẫn còn chờ làm gì nữa?" Thím khẽ cười "Em đã li dị đâu, ảnh vẫn là chồng em cơ mà! Người ấy chắc cũng chẳng hạnh phúc hơn em."
Người ấy mà Thím nói chính là người đàn bà đã cướp mất chú từ tay Thím. Ở đằng này, Thím là người vợ có hôn thú, có cưới hỏi, đón rước hẳn hỏi. Ở phía ấy, người ta có chú.
- Thế đấy! Thím bảo- Cả hai đều là vợ hờ. Mình không chờ chẳng lẽ mình chịu buông thua hay sao?
Ai nói Thím không biết ghen! Thím ghen suốt 20 năm qua rồi còn gì? Bây giờ Thím vẫn ghen đó thôi. Cái ghen của người đàn bà không hề yếu đuối.
Đừng hỏi nhiều. Còn tiền không? Vứt anh vay mấy "lít", nhanh. Em làm gì có. Nó nhìn Hoàng sợ sệt. Gã quát lên : Tao vay rồi tao trả. Ai đớp không của mày mà sợ. Nhưng em... Có hay không[…]
Truyện ngắn
"Chẳng cần Giang phải thay đổi hoàn toàn cách sống của mình, chỉ cần thi thoảng cậu nhìn rộng ra một chút. Và thi thoảng quay lại đây chơi cùng tớ, cho vui!" Tôi quen Tú trong quán kem ruột[…]
Truyện ngắn
Tôi nghĩ, đã đến lúc tôi cho Thảo biết, cậu ấy là cô gái dũng cảm nhất mà tôi từng biết. Dám yêu, cũng dám bỏ. Dù rất đau, nhưng cậu ấy đã chấp nhận để sẹo một lần, còn hơn là phải chịu đựn[…]
Truyện ngắn
Lấy vợ - Bài học và kinh nghiệm
Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: "lấy vợ" và "đi tù". Gửi ông ! Tôi vừa nhận được thiệp mời của ông cách đây 2 phút. Thế là tôi sắp toi v[…]
Truyện ngắn
Hóa ra mình cũng là người giàu có
Chàng thanh niên nọ lúc nào cũng than vãn số mình không tốt, không thể giàu có được. Một ngày, một ông lão đi qua, nhìn thấy vẻ mặt ủ ê của anh bèn hỏi: Chàng trai, sau trông cậu buồn thế[…]
Truyện Blog
Có phải tôi không thể được yêu dài lâu?
Ai cũng có một chuyện tình để nhớ, còn tôi có đến vài mối tình. Có điều tôi không nhớ chi tiết tất cả. Tôi chỉ nhớ những điều làm tôi buồn đau. Có lẽ tôi ngốc thật! Tôi yêu 3 người. Có thể […]
Tâm Sự
Anh Hai kể Trung nghe chuyện nhà trong làn khói bếp nghi ngút của nồi bánh tét đêm 30. Khi xưa nhà anh nghèo, nghèo tới nỗi cái con đường lên phố huyện rộng xanh nhường thế mà anh Hai ch[…]
Truyện ngắn