Polaroid
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Giọt thứ năm hạnh phúc - BlogRadio.Yn.Lt
Giọt thứ năm hạnh phúc

Giọt thứ năm hạnh phúc

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 216

Giọt thứ năm hạnh phúc

11:33 - 01/09/2015

Người ta nói rằng ai được năm giọt mưa xuân chạm vào môi, người đó sẽ hạnh phúc.


***


Mùa xuân nào Nhi cũng ngửa mặt đón mưa, những hạt mưa nhỏ và mịn, nhưng chưa bao giờ có đủ năm giọt chạm xuống môi Nhi. Chỉ có bốn giọt rơi xuống, dù Nhi có chờ đợi lâu thế nào chăng nữa, chờ tới lúc hai tay Nhi chống lên thành ban công gỗ thấy tê tê. Ở ban công tầng hai đối diện, Vinh ngừng đàn ngẩng lên, cười: "Dù bốn hay năm giọt thì bố mẹ Nhi cũng sớm về thôi, đừng lo..."


Giọt thứ năm hạnh phúc


Năm Nhi mười tuổi, bố mẹ Nhi ra nước ngoài làm việc. Nhi chuyển đến sống với ông bà ngoại. Nhà của ông bà ngoại là một ngôi nhà gạch to xây kiểu Pháp, sâu hun hút, được chia làm hai lớp ngăn cách bởi một khoảng sân hẹp có giếng nước suốt ngày ẩm ướt. Ngôi nhà ít ánh sáng nên quanh năm có mùi rêu âm ẩm bốc lên, đến nỗi Nhi tưởng rằng đó là mùi riêng của căn nhà. Ông bà ngoại sống lặng lẽ. Căn nhà tối tối, những bức tường ngả màu, ban thờ với hoành phi, câu đối, những sập gụ, tủ chè bằng gỗ lim đồ sộ cầu kỳ... tất cả khiến Nhi lúc nào cũng có cảm tưởng mình nhỏ xíu và cô độc.


Đối diện nhà bà ngoại là nhà chú Ân nhạc sĩ. Vinh là con một nên chú Ân cho Vinh đến cung thiếu nhi học đàn từ rất sớm. Để Nhi có bạn, ông bà cũng cho Nhi đến cung học vẽ. Thầy giáo bảo Nhi có những linh cảm của người nghệ sĩ. Bức tranh đầu tiên của Nhi vẽ Vinh mặc một chiếc áo lính thuỷ đang nắm tay một cô bé mặc váy đầm màu tím. Nhi lúc nào cũng cắt tóc ngắn, thế mà không hiểu sao cô bé váy tím nắm tay Vinh lại có hai bím tóc đen dài thật là dài.


Nhi vào lớp mười hai, cả nhà bàn tán xôn xao về chuyện Nhi thi đại học. Các dì các cậu đều nhất trí rằng Nhi nên thi Ngoại thương theo ngành của mẹ. Bà ngoại cũng đồng ý thế, bảo rằng việc vẽ vời chỉ là một thú vui, không làm nên cơm gạo. Chỉ có Vinh là khuyên Nhi thi Mỹ thuật. Chiều chiều khi Nhi cùng ông bà ngồi trên sập uống chè, Vinh đi đá bóng chạy ngang qua cửa, ngoắc tay với Nhi: "Bức tranh Nhi vẽ chiều nay ở lớp đẹp lắm, rất có hồn..."


Ông ngoại xoay chén trà nóng trong tay nheo mắt cười với Nhi: "Hai đứa cứ như hình với bóng ấy. Hồi nhỏ, chắc con không còn nhớ, đi học thì nó xách hộ cặp, lúc về xách hộ lọ mực, còn con thì cứ đi tay không bên cạnh mà léo nhéo..." Nhi vẫn nhớ, làm sao quên được. Còn cả những lần Vinh đánh nhau với bọn con trai khác để bênh Nhi, những lần hai đứa ngồi trên ban công tập đàn, tập vẽ. Hai đứa nhỏ như hai cái kẹo, ngõ lại vắng hoe chưa có hàng quán gì nên từ tầng hai nhìn xuống ngõ Phất lộc to và thẳng. Vinh thường bảo ngõ là một cái ê-ke mà góc vuông chính là Đình – Nậm – Rượu.


Nhi cãi: "Không phải Đình – Nậm – Rượu mà là Đình Phất Lộc, Đình họ Bùi..." Và bao giờ Vinh cũng giảng hoà: "Ừ, là đình – trong – tranh – Nhi..." Vinh lúc nào cũng thế, ân cần và nhường nhịn.


Bài vở ngày một nhiều, Nhi lao vào học ngày học đêm, giá vẽ để chơ vơ nơi góc phòng lâu lâu Nhi không đụng đến. Thỉnh thoảng ngẩng lên, nghe tiếng chuông thỉnh từ đình Phất Lộc vọng sang, thấy người mình mê mê, nặng nặng như kiệt sức. Buổi sáng, Nhi mang xô ra máy nước công cộng trước cổng đình, thấy Vinh đã xếp hàng từ bao giờ, tay cầm quyển sách vật lý. Vinh cầm lấy xô của Nhi: "Về ngủ thêm một lúc nữa đi, Vinh chờ cho..."


Một lần, khi nghe Vinh nói những lời ấy, Nhi nhận ra quanh đôi mắt một mí đen thẫm của Vinh có một quầng thâm mờ mờ. Vinh gầy đi nhiều quá. Trong một thoáng, Nhi tha thiết muốn nắm lấy tay Vinh nói một câu an ủi dịu dàng, hoặc một lời khích lệ mà không sao nói được. Nhi quay về nhà, nhớ có lần bà ngoại bảo khi người phụ nữ thấy xót xa cho một ai đó thì hẳn là người ấy vô cùng quan trọng...


Giọt thứ năm hạnh phúc


Đã đến lúc phải làm hồ sơ thi đại học. Nhi thấy cần mẹ hơn bao giờ hết. Vinh đã nói đúng, giọt thứ năm của Nhi chính là điều ước cha mẹ quay về.


Đã lâu lắm, Nhi không được đọc thư mẹ. Thỉnh thoảng có người quen về nước, bố mẹ gửi về cho Nhi quần áo, chocolate và rất nhiều tiền. Nhưng Nhi không cần những thứ đó. Vài dòng chữ nguệch ngoạc của mẹ, dù đẫm nước mắt, cũng không đủ xoa dịu nỗi lòng con trẻ. Bà ngoại, các cậu, các dì, không một ai hiểu được vì sao Nhi đã mười tám tuổi mà vẫn còn tin vào điều kỳ diệu về giọt mưa thứ năm.


Nhi hay thức học khuya. Chừng mười một hay mười hai giờ đêm, hai mắt díp lại. Một hôm, mười một giờ đêm, bỗng nhiên vang lên tiếng đàn khe khẽ của Vinh. Nhi chạy ra ban công. Những ngôi nhà đã chìm vào giấc ngủ, chỉ có ánh đèn của quán phở đầu ngõ hoe hoe sáng. Mái ngói nhà Vinh in một vệt thẫm lên nền trời tím nhạt. Không thấy ánh đèn, không thấy Vinh, nhưng từng nốt nhạc vẫn khe khẽ rơi. Tiếng nhạc chảy ra từ cửa sổ, từ bụi hoa dạ hương, từ một góc tối nào Nhi cũng không biết nữa. Người đánh đàn rõ ràng là đang tâm trạng lắm. Tiếng ghita gai gai lạnh, lúc buồn rầu, lúc sôi nổi. Những cụm dương xỉ trên tường cao run rẩy.


Nhi nghe hết bản nhạc, đợi kh

[1]23
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
Theo Nhí đi hoang

Theo Nhí đi hoang

Khi mở mắt, Nhí đã không còn ở bên cạnh chị nữa. Chị gọi hoài gọi mãi vẫn chẳng thấy bóng dáng Nhí đâu. Giờ ăn, thường lệ Nhí sẽ nghoe nguẩy đuôi lượn vòng dưới chân, ngỏng cổ chờ đợi ch[…]

Truyện ngắn

Hạnh phúc chỉ cách nửa mét

Hạnh phúc chỉ cách nửa mét

Bố mẹ gọi điện bảo ra thành phố thăm tôi. Bố mẹ ở mãi trong quê, đây là lần đầu tiên ra thành phố. Tôi nói với bố mẹ qua điện thoại, nhà con chật lắm, khi nào bố mẹ ra ở khách sạn cho thoải[…]

Truyện ngắn

Bí mật được giữ kín

Bí mật được giữ kín

Đáng lẽ ra anh phải nói với con là không mang đủ tiền cho con uống nước ngọt chứ. Brian sẽ hiểu thôi. Nhà mình chẳng dư dả gì và anh cần phải ăn trưa nữa! Tôi nhìn qua cửa sổ, thấy bố vẫn […]

Truyện ngắn

Cánh cửa của niềm tin

Cánh cửa của niềm tin

Nói chung, về một phương diện nào đó, tôi khá giỏi về học tập. Trở thành lớp phó học tập của lớp suốt ba năm, trở thành học sinh duy nhất được chọn để trao học bổng toàn phần. Nếu là người k[…]

Truyện ngắn

Trở về

Trở về

Thời gian qua đi. Cái gì quen? Cái gì lạ? Cái gì xa? Cái gì gần? Cái gì đã quên? Cái gì còn nhớ? Ai lặng lẽ đi xa? Và rồi ai, lại lặng lẽ trở về? Nắng vẫn vàng. Vàng những căn nhà cao tầng[…]

Truyện ngắn

Tại sao lại là ba?

Tại sao lại là ba?

Audio Nghề của Tèo là bán báo dạo, nó thích nhất là bán báo "Công An " vì tờ báo đó toàn đăng bài ghi chép những vụ án, nhiều người thích mua. […]

Truyện ngắn

Đôi mắt người con gái bản Trảng

Đôi mắt người con gái bản Trảng

Quá khứ có thể hiện về trong ta một giây phút nào đó như chỉ để nhắc ta đừng quên trân trọng những gì đang có ở hiện tại vì có thể đó là cả một sự đánh đổi trong quá khứ và những tháng ngày […]

Truyện ngắn

Người ăn táo

Người ăn táo

1. Tịnh không một vệt gió. Ngoài xa, mặt biển tựa tấm kính khổng lồ bị bẻ cong, hắt sắc xanh bất biến lên nền trời trơn nhẵn. Ánh nắng chói chang bọc kín các thanh vịn cầu thang hồ bơi, nung[…]

Truyện ngắn

Cảm ơn người vì đã không yêu ta

Cảm ơn người vì đã không yêu ta

Người biết không, cuối cùng thì sau rất nhiều nông nổi của thứ tình cảm dùng dằng này, chúng ta đã có thể mỉm cười lướt qua nhau như hai người dưng trên con đường một chiều không thể nào qu[…]

Truyện Blog

Nếu phải kể lại chuyện tình

Nếu phải kể lại chuyện tình

Một ngày đẹp trời nào đó, bạn bỗng muốn kể lại chuyện tình của mình cho mọi người nghe. Bạn có biết sẽ phải kể như thế nào, và phải bắt đầu từ đâu? Andy William, trong bài hát bất hủ "Love[…]

Truyện Blog

  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất