Polaroid
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Em đợi anh có lâu không? - BlogRadio.Yn.Lt
Em đợi anh có lâu không?

Em đợi anh có lâu không?

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 291

Em đợi anh có lâu không?

22:24 - 31/08/2015
iày cho một người con trai khác, ngoài bố. Duy ngượng nên cứ hét lên "Đứng dậy" và tránh người ra xa. Cả quán gần như ngoái nhìn, cứ như thể tôi đang tra tấn đứa trẻ con mặt búng ra sữa.


***


Ti vi đang chiếu lại "Thiên thần và ác quỷ" chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Dan Brown – một tác giả mà cả hai đứa đều thích. Cái salon màu gụ trống trơn, bỗng dưng dài ra như bất tận vì có mình tôi ngồi ở một đầu. Mẹ vẫn bận nấu món chè hạt sen ở trong bếp, nhất quyết không cho con gái rượu là tôi động vào, nên giờ này tôi ngồi thừ người ở đây tư lự.


Duy đã đi lại lung tung trong nhà này. Mỗi chỗ ngó một tí, nghé một tẹo, thỉnh thoảng lại nhìn mấy bức ảnh treo trên tường thả một câu: "Ơ hồi ý Trúc trán dô nhỉ?", "Sao không thấy Trúc giống ai trong nhà?", rồi chạy lại phía tôi hất tung cái mái bằng "Hỉ Nhi" lên đỉnh đầu và cười ha hả mặc cho sự chống trả quyết liệt của tôi. Những lúc ấy mẹ vẫn thường chép miệng: "Đã gặp suốt ở trường rồi mà về nhà vẫn còn nhí nháu với nhau"...


Diễn viên chính đóng vai Robert Langdon đang chạy loanh quanh để tìm manh mối về vị hồng y giáo chủ đầu tiên mất tích. "Hỏng hết cả truyện" – Duy vẫn lẩm bẩm như thế mỗi khi tới tình tiết hồi hộp của phim và hai đứa lại chí chóe với nhau về cảnh này hợp, cảnh này không, phim cắt bớt chi tiết nào, làm hỏng chi tiết gì trong nguyên mẫu...


- Lấy cốc đi Trúc ơi, mẹ nấu xong rồi đây.


Mẹ cất giọng gọi và tôi đứng dậy uể oải lấy cốc.


- Thằng Duy mà nó ở đây thì ăn lấy ăn để mất.


Ừ nhỉ, chè hạt sen là món khoái khẩu của Duy. Ăn tới quên trời đất, như thuồng luồng ba ba, mất hết cả vẻ đẹp trai của Hot boy. Những lúc như vậy tôi vẫn thường hét toáng lên trêu: "Thế này mà lũ con gái nhìn thấy có mà ngất", và Duy vẫn cười rồi thình lình khi không để ý, cậu giật chiếc cốc vẫn còn đầy chè chưa ăn xong trên tay tôi giơ cao trêu ngươi.


Chẳng biết sao chúng tôi thân nhau. Thân nhau tới độ một ngày giành giật nhau cái khăn giả hàng hiệu LV dưới sân trường, làm cả trường nháo nhác. Một Hot boy không đẹp trai lắm nhưng có duyên và đứng đắn, ăn mặc phong cách ngời ngời lại đang toe toét cười với cái đứa con gái nhỏ thó, mặt mày đăm đăm và chẳng có gì nổi bật hay thướt tha, kiều diễm.


Em đợi anh có lâu không?


Tôi cũng không biết vì sao chúng tôi thân nhau dễ thế. Cũng có thể là do lần cuối tôi dám ngáng chân cậu ấy trong căng tin rồi giương mắt lên bảo: "Đói quá, hoa mắt nhìn nhầm, chân lại bị khớp nên duỗi nhầm lúc" và cậu ấy buộc phải trả thù bằng cách cứ tan học là nắm tóc tôi kéo đi xềnh xệch suốt mấy ngày. Mấy đứa con gái là "fan cuồng" của Duy tưởng tôi bị trả thù nên hoan hỉ, đến cả cái Trà bạn thân cũng cười sung sướng. Bọn con trai thì lấy làm lạ vì ở trường này chưa có thông lệ con trai "xử đẹp" con gái bao giờ...


Kì lạ là chẳng đứa nào đi theo sau xem sự vụ ra sao, mà có theo được thì nửa đường cũng mất hút vì tôi chạy thoát hoặc Duy đuổi theo nhanh như gió. Vài bữa như thế, rồi mệt, rồi lại rủ nhau ngồi bệt xuống vệ cỏ nào đó, buôn dưa cho tới khi chán thì về.


Thế mà Duy lại đi. Học lớp 12 xong, tốt nghiệp trung học xong, tôi thi vào Đại học Công Đoàn xong thì cậu ấy cũng bay sang Thụy Sĩ bắt đầu chương trình học bổng của mình. Một người ham học và rất nỗ lực mà. Ngấm ngầm học tiếng Anh như điên, cày bảng điểm như trâu, tham gia tích cực các hoạt động của trường, của phường và ẵm cái Học bổng toàn phần ngon lành như ăn chè hạt sen.


Trà khóc thút thít như cái vòng tay giả bạc hay đeo ở cổ tay trái bị mất, còn tôi thì không. Tôi vẫn cười, vẫn đánh cậu ấy ở sân bay và nhận lại những cái huých đau điếng người. Nhưng tối về thì cay mắt. Những bản nhạc không lời của Yiruma không đủ để xoa dịu nỗi lòng và bao nhiêu tháng ngày sau đó, quen với biết bao chàng trai khác cũng chẳng có ai lấp được khoảng trống cậu ấy để lại. Một khoảng trống không rõ ràng, nhưng hễ thảnh thơi để tư lự nghĩ thì nó cứ rộng hoác và sâu hoắm dần.


Tôi không yêu nhưng nhớ. Không giận nhưng buồn. Không ghen, nhưng nhìn thấy bức ảnh trên facebook cậu ấy ôm ngang eo một cô bé người Việt học cùng trường, thì thấy tim nhói lên một cảm giác khó tả.


Duy vẫn chat yahoo, skype với tôi đều đặn hai tuần một lần; vẫn email khi gặp áp lực vì chuyện học tập. Ba năm học đại học, dù ở xa nhưng Duy vẫn xen vào cuộc sống của tôi như vẫn rất gần. Chỉ có điều, chẳng còn ai đi cùng tôi trên đoạn đường dài đầy cây xanh từ nhà tới sân bóng rổ mỗi chiều chủ nhật, chẳng còn ai mua kem rồi quệt lên mặt tôi mỗi sáng đi học thêm toán và cũng chẳng còn ai nhảy chồm chồm lên khi tôi thông báo một tin sốt dẻo lãng nhách của mình...


- Duy có bạn gái rồi hả?


- Thế lúc buồn Trúc vẫn hay lên gác thượng đứng hả?


- Duy chưa trả lời câu hỏi.


- Có cũng đúng, mà không có cũng chẳng sai.


- Trả lời thế à? Đồ hot boy kênh kiệu. Ghét!


Tôi vẫn quen kiểu trả lời thế. Kiểu trả lời nhấm nhẳng, không đúng trọng tâm làm người hỏi phát điên lên nhưng

1[2]3
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
Lá thư cho em

Lá thư cho em

Tôi bỗng thảng thốt: Em đã yêu ai? Từ bao giờ? Em yêu người ấy nhiều đến mức đau lòng vậy sao? Anh Linh ơi, làm sao để quên một người? Tôi trả lời: "Đau quá thì tự buông thôi", hôm qua em[…]

Truyện ngắn

Cánh cửa của niềm tin

Cánh cửa của niềm tin

Nói chung, về một phương diện nào đó, tôi khá giỏi về học tập. Trở thành lớp phó học tập của lớp suốt ba năm, trở thành học sinh duy nhất được chọn để trao học bổng toàn phần. Nếu là người k[…]

Truyện ngắn

Bức tranh không có mắt

Bức tranh không có mắt

Gia đình họ đã sống rất hạnh phúc. Những ngày nghỉ, họ thường cho con đi chơi công viên, dạo phố. Chị dắt tay con trai đi trước, anh thong thả đi đằng sau. Chị luôn nắm tay con thật chặt. L[…]

Truyện ngắn

Vụ cá cược ngày ấy

Vụ cá cược ngày ấy

Thời gian dù có mang những tháng năm đi nhanh qua khung cửa cũng chẳng thể nào cuốn đi những hồi ức tươi đẹp của một thời tuổi trẻ đầy nhiệt tình ấy. Tôi mỉm cười, thong thả ngồi xuống vị t[…]

Truyện ngắn

Bí mật của Gấu

Bí mật của Gấu

Nó chẳng biết nó yêu Sài Gòn từ khi nào. Chỉ nhớ tình yêu ấy cứ lớn dần lên cùng nó rồi cùng hòa vào những tình yêu nho nhỏ khác nữa, giống như là pha một bảng màu vậy. Tháng Sáu về mang n[…]

Truyện ngắn

Thưa Ba con đi học

Thưa Ba con đi học

Thế nhưng khi cô giáo phát cho nó phiếu học tập về cho gia đình kí thì nó lại ôm cái tờ giấy đó mà bật khóc. Vì nó biết rằng không còn dòng chữ của Ba trên tờ giấy đó nữa. Ngoài trời, mưa […]

Truyện ngắn

Không phải bí mật nào cũng biết

Không phải bí mật nào cũng biết

Cuộc sống hôn nhân không hề đơn giản, vì thế người ta nên học cách làm cho nó bớt phức tạp đi, phải không?Năm đó, cô đã biết là anh phản bội mình. Anh có mối quan hệ bất chính với một nữ nhâ[…]

Truyện ngắn

Khi yêu thương không trọn vẹn

Khi yêu thương không trọn vẹn

Chị ngồi thụp xuống rồi khóc rấm rứt, những giọt nước mắt như bị dồn nén quá lâu, cho những nỗi đau tích tụ lại quá lâu nay có dịp chực trào. Hạnh phúc của chị! Cái Hạnh phúc mà chị nâng ni[…]

Truyện ngắn

Phụ nữ thật kiên cường!

Phụ nữ thật kiên cường!

Một ngày nào đó, đôi giày sẽ thôi đau và người đàn ông ấy sẽ biết lối về... Đối với phụ nữ, một đôi giày tốt sẽ đưa cô ấy đến với hạnh phúc. Và một đôi giày tốt chỉ có thể là Christian Lou[…]

Truyện Blog

Thuốc chữa đau buồn

Thuốc chữa đau buồn

Nhưng bất cứ nơi nào bà ghé vào, từ những căn nhà cao sang hay gác xép tồi tàn, bà đều được trả lời bằng những câu chuyện buồn. Chuyện kể về một người phụ nữ vừa mất con trai. Trong nỗi đau[…]

Truyện ngắn

  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất