Cô hàng xóm
Bình chọn: 263
Bình chọn: 263
- Dạ! Xin lỗi quý khách cho em được lên món.
Một giọng nói nhẹ nhàng sau lưng tôi, tôi quay người sang một bên lại theo phản ứng tự nhiên là để cô phục vụ nghiêng người đặt món ăn lên bàn.
- Xin mời quý khách dùng món.
Những thằng bạn tôi buông lời treo chọc, trong khi tôi vẫn còn đang ngơ người.
- Em gái, món này ăn cùng với đồ chấm gì thế?
- Dạ! Quý khách dùng với nước mắm chua ngọt ạh
- Anh Lam được em phục vụ đứng gần bên mà sao ngơ người ra thế? – thằng Minh trêu
- Àh! tại thấy quen quen mà không biết phải không?
- Thế em có thấy anh zẹp zai đó quen không?
Em không trả lời câu hỏi đó mà chỉ nhìn tôi cười. Còn tôi thì không hiểu sao một người mà có hai tính cách khác nhau đến vậy?. Trong bổng chóc tôi thoáng nghĩ tôi phải tìm hiểu người con gái này mới được.
...
Trong 2 tháng tìm hiểu, tôi thấy em có nhiều điều làm người khác phải khâm phục. Em đang là một nhân viên kinh doanh của một công ty. Còn vừa đi học chuyên ngành Quản lý nhà hàng, khách sạn. Một ngành mà cô thầm mơ ước từ lâu, còn công việc là nhân viên phục vụ ở nhà hàng là để có kinh nghiệm thực tế cũng như làm thêm kiếm tiền cho việc học. Còn ngày chủ nhật rảnh rỗi thay vì ở nhà thư giản hay đi chơi thì cô lại giành thời gian cho từ thiện.
Là một cô gái năng động, hòa đồng, rất dễ gần. Nhưng tôi chưa tìm ra nguyên nhân tại sao cô lại có giọng nói khác nhau giữa nói chuyện với người nhà và nói chuyện với người ngoài.
Vì mỗi lần nói chuyện với tôi em lại rất dịu dàng, nhỏ nhẹ. Mà khi vào nhà thì trở thành một giọng lảnh lót.
Nhiều lần tôi cứ nghĩ chắc cô ấy giả nai với người ngoài mà thôi. Còn vào nhà thì trở lại bản chất thực của cô ấy.
Nhưng tôi đã sai khi nghĩ về cô ấy như vậy. Khi cô chủ nhà qua lấy tiền nhà trọ, qua một hồi trò chuyện cô hỏi
- Cháu có bạn gái chưa?. Cô giới thiệu bé Ngọc bên này cho nè.
Cô vừa nói vừa chỉ sang nhà cô ấy
- Dạ! Chưa cô ơi. Cháu đi suốt có thời gian đâu mà tìm bạn gái.
- Con bé đó dễ thương, mà lại giỏi lắm đó. Nhà có một mẹ một con nên con bé thương mẹ lắm. Vừa làm vừa học đó.
- Dạ! Cháu thấy cô ấy đi suốt. Có khi đi còn nhiều hơn cháu nữa đó.
- Vì tự lo tiền học phí nên đi làm thêm suốt đó mà. Chứ Cô Hương bị nặng tai nên chỉ nhận gia công ở nhà mà thôi.
- Bác gái bên đó bị nặng tai hả cô?.
- Uh, làm gì mà cháu ngạc nhiên thế?
- Dạ! Không có gì.
Thì ra mẹ cô bị nặng tai nên cô ấy phải nói lớn như thế?. Zậy mà bấy lau nay mình không biết, lại hiểu nhầm cô ấy giả nai, ra vẻ thùy mị trước người ngoài.
Từ ngày biết sự thật, tôi nói chuyện với cô ấy nhiều hơn. Hai chúng tôi ngày càng thân, rồi cô ấy rủ tôi tham gia các chương trình từ thiện cùng cô ấy. Thật sự khi tham gia các hoạt động cùng cô ấy, tôi mới thấy mình sử dụng quỹ thời gian quá lãng phí. Thay vì tranh thủ ngày chủ nhật ở nhà ngủ trong khi mọi người thực hiện các hoạt đông rất có ý nghĩa. Cũng từ đó mà tôi càng mong đến ngày chủ nhật hơn không phải được ngủ thỏa thích, cũng không phải được ờ nhà nấu nướng hay trang trí nhà cửa mà là vì tôi được đi cùng em. Cùng em thực hiện các hoạt động có ý nghĩa!
Cảm ơn em cô hàng xóm của tôi!
Bé Linh Trần
Bố đã từng yêu thương mẹ và đến bây giờ khi mẹ đã bỏ đi, bố vẫn không ngừng hận, ngừng đau và ngừng chờ đợi. Bố đánh mẹ. Đôi mắt nhòe nhoẹt nước mắt của bà cúi gục xuống đất. Cánh tay bà bầ[…]
Truyện ngắn
Từ khi có con dâu, con gái thấy có cái gì đó lạ quá trời lạ. Má gần như đã thay đổi hoàn toàn đến độ má không còn là má nữa. 1. Ngày chưa có con dâu, cả nhà thầm nghĩ “Thể nào má mình cũng[…]
Truyện ngắn
Để rồi sau 5 năm, khi lòng Thi vẫn tràn đầy tình yêu thì anh lại ra đi, ra đi vì một hình bóng khác. Mệt mỏi và chán nản, Thi ngã mình xuống chiếc giường cũ kỹ với mùi âm ẩm quen thuộc, im […]
Truyện ngắn
Vân bần thần nhìn ra biển, biển xanh ngút ngàn tầm mắt. Những con sóng quặn trào trồi ngụp trườn qua bàn chân. Chiều nào cũng như chiều nào, dù ngày nắng hay ngày mưa Vân lại ra bờ biển. Biể[…]
Truyện ngắn
Có những sự thật lòng phải đi kèm điều kiện, như vậy người ta gọi là nịnh bợ. Trong buổi uống cà phê thường lệ vào buổi sáng, vụ trưởng Crôm vô tình nói rằng ông ta và vợ có vé đi xem há[…]
Truyện ngắn
Nó ngồi vắt vẻo nơi lan can tầng hai, chân thả xuống khoảng không trước mặt. Không sợ ngã. Nó ngước mắt lên nhìn mảng sao trời sáng rực. "Không ngôi sao nào phải ở một mình!" Nó lẩm bẩm và […]
Truyện ngắn
Học xong, tôi được nhận về dạy học tại trường trung học cơ sở của xã. Tôi vui mừng cầm quyết định nhận cộng tác về cho cha tôi xem, ông cố đánh vần từng chữ một hồi lâu, đọc xong ông nghĩ n[…]
Truyện ngắn
Có những cảm xúc vu vơ thoáng qua. Vì quá cô đơn mà ta ngộ nhận đó là tình yêu tha thiết. Có những tình yêu thiết tha. Vì quá quen thuộc mà ta lại lầm tưởng rằng đó là cảm xúc thoáng qua. H[…]
Truyện ngắn
Người thứ ba và 365 nỗi nhớ chưa đặt tên
Họ không muốn làm người thứ ba. Nhưng rồi tình yêu đúng là thứ không có mắt. Họ vô tình trờ thành người thứ ba. Tinh yêu chỉ chết đi khi giữa nó, có người thứ ba xen vào. Hoặc nếu không có […]
Truyện Blog