Cho mình quá giang một đoạn!
Bình chọn: 200
Bình chọn: 200
Có khi nào con tim bạn muốn như vậy nhưng bỗng dưng lại hành động trái ngược với con tim. Hoặc có đôi khi cái miệng của bạn lại thốt lên những lời phản bội trái tim của mình?
***
Lên cấp 2, tôi phải đi học ở một trường chuyên khá xa nhà và việc đi học phải trải qua những chuyến đạp xe vô cùng gian khổ. Những ngày ngược gió, tôi oằn mình trên chiếc xe đạp cũ của mình và đạp hàng mấy cây số mới đến trường. Tuy vậy, tôi vẫn hiếm khi đi học trễ bởi mẹ luôn nhắc nhở dặn dò tôi tập thói quen đi học trước giờ vào lớp khoảng 30 phút. Và đi học đều phải mặc áo khoác và mang khẩu trang, mủ nón khá kĩ càng mới được ra khỏi nhà nên da dẻ trắng trẻo xinh trai hẳn. Mấy bà hàng xóm bạn mẹ tôi qua nhà hay khen " thằng Nam xinh trai nhỉ" hay "hồi nhỏ nó đẹp giống diễn viên đóng Tần Hán trong phim vậy". Mỗi lần như vậy tôi đều quẹt mũi tự tin mà vênh bản mặt ra đắc ý.
Năm ấy tôi học lớp 8, cái tuổi mà trai gái đang dậy thì nên những cảm xúc cứ lẫn lộn lứa đôi. Nhìn các bạn gái thay đổi nên cái bản lĩnh thằng con trai cũng muốn thay đổi, con tim biết rung động trước những bóng hình tha thướt tuổi mới lớn. Trong lớp có nhỏ Nhật Linh rất dễ thương, học giỏi, hòa đồng với mọi người chỉ có một yếu điểm nho nhỏ là cô nàng hơi mập tí, chỉ một tí thôi. Tuy vậy điều đó cũng không làm giảm sức hút của nhỏ với bọn con trai chúng tôi và những lời chọc ghẹo không có ác ý đều mang một ý đồ muốn làm quen thân với Nhật Linh. Nhật Linh vừa vào lớp, thằng Vinh lại mở màng cho trò trêu chọc nhỏ:
- Heo mủm mĩm, sao hôm nay đi học sớm vậy?
- Kệ tui, mẹ tui nói như vầy không mập mà tròn tròn dễ thương.
- Dễ nướng à? Hay dễ quay, dễ luộc - Thế là cả bọn cùng cười ầm lên
- Xì, không thèm nói nữa - Thế là Nhật Linh bỏ đi
Hồi đó chúng tôi làm gì có suy nghĩ sâu xa Nhật Linh sẽ nghĩ gì sau những lời nói đùa ấy. Chỉ biết như thế sẽ có cơ hội được nói chuyện với nhỏ mà chẳng thấy ngại ngùng gì cả, còn được nhìn thấy vẻ mặt ửng hồng vì thẹn hay giận dỗi của Nhật Linh nữa nên bắt chước nhau trêu chọc. Tôi chơi thân với thằng Liêm, mà thằng này lại là anh họ gì đó của Nhật Linh nên tôi càng dễ có cơ hội làm thân với nhỏ hơn. Mấy lần ra căn tin hay chơi đá cầu giữa giờ tôi đều được theo chân thằng Liêm để gia nhập nhóm của Linh. Tôi khi ấy không biết Linh có để ý đến mình hay không vì lúc đầu chẳng có ai nói chuyện với ai, thỉnh thoảng liếc trộm nhau mà thôi.
Hôm thứ hai, đáng lẽ tôi phải đi sớm trực nhật nhưng thế nào xe đạp lại hư giữa đường nên đến muộn. Nhiệm vụ là phải lau bảng rồi ôm chồng ghế nhựa nhỏ của lớp ra sân chào cơ bởi quét lớp đã giao thằng Vinh lo. Tôi vừa đi nhúng ướt khăn lau bảng xong thì có tiếng trống báo các lớp chuẩn bị ra sân chào cờ. Tay chân lóng ngóng cứ thế cuống cuồng đem khăn chạy vào lớp sợ lau bảng xong mà đem ghế ra chào cờ muộn sẽ bị cô trách phạt ảnh hưởng thi đua của lớp. Vừa vào lớp tôi bỗng nhận ra một bóng dáng quen thuộc đứng trên bục giảng như đang đợi ai đó, cô bé có mái tóc dài ngang vai được cột bổng lên toát lên gương mặt tròn vành đầy đặn. Đôi mắt to tròn nhìn tôi lộ vẻ lo lắng, ngập ngừng nói:
- Nam đưa khăn lau bản mình lau hộ cho, lo mang ghế ra sân kẻo không kịp - Giọng Linh nhẹ nhàng mà lại ngân nga bên tai tôi
- Lau...giúp Nam hả? Hôm nay có phải Linh trực nhật đâu? - Tôi ngu ngơ hỏi lại
Gương mặt Linh thoáng ửng hồng, ngại ngùng lúng túng một hồi mới đáp lại:
- Kệ người ta, không sợ bị trách phạt à? Mau ôm ghế ra sân đi.
- À..ừ cảm ơn Linh nha
Tôi vội quay lưng đi về cuối lớp ôm chồng ghế đi ra ngoài, vì có hai chồng cao nên tôi phải chia làm hai lần ôm. Đem chồng đầu tiên ra ngoài sân cho các bạn ngồi, vừa đặt chồng ghế xuống đất là lũ con trai dành ngay những chiếc ghế nhựa còn mới chưa bị gãy chân mà ngồi. Những ai sức yếu hay những bạn gái hiền lành không xông xáo thì đành phải ngồi ghế cũ. Tôi quay lại lớp để ôm nốt chồng còn lại thì Linh cũng lau bảng gần xong và khẽ gấp chiếc ngăn để ngay ngắn lại bàn.
- Nhật Linh!
- Hử? - Linh quay người lại, khẽ đưa tay vuốt vài sợi tóc con
- Ghế của Linh nè, cái này mới nhất trong chồng đấy. Ra đó rồi sẽ không có cơ hội dành với lũ quỷ kia đâu.
Linh thoáng cảm động, ánh mắt trìu mến nhìn tôi rồi nhanh chóng nhìn xuống. Đưa tay cầm lấy chiếc ghế rồi chạy thẳng về hàng mình. Tôi đứng ngây ngô một hồi rồi cũng ôm chồng ghế ra ngoài sân chào cờ. Kết thúc buổi học, tôi đang lui cui dắt xe từ nhà xe ra cổng trường để về nhà. Bởi nội quy trong trường là phải dắt xe ra cổng mới được cởi, lúc ra đến cổng tôi bắt gặp Linh đang đứng ngoài cổng. Vì chơi thân với thằng Liêm nên tôi biết được nhà Linh cũng gần trường tuy vậy vẫn phải đi xe đạp đến trường. Nhưng hôm nay chẳng thấy cô nàng dắt xe mà đứng ngoài này tựa vào cổng trường như đợi ai đó.
Tôi dừng xe trước mặt cô nàng quan tâm hỏi:
- Linh không đi xe à?
-
Em biết tình cảm của hai anh dành cho em từ lâu, em yêu cả hai anh, rất yêu và rất quý trọng tình bạn của các anh, tình bạn của 3 đứa chúng mình. Em không muốn làm tổn thương một ai cả. Val[…]
Truyện ngắn
Không biết kể từ khi nào mà cô biết đi giày cao gót, cô diện những đôi gót nhọn hoắt chỉ để lộ những ngón chân thon dài nổi bật trong màu sắc họa tiết vẽ móng nghệ thuật. Khi mà, ở nơi quê […]
Truyện ngắn
Rầm ... chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì nó đã bị lão ấn ngay vào góc phòng. Lão đưa tay bóp nhẹ môi nó, đôi mắt mở to nhìn ngó, rồi môi hắn chạm vào môi nó. Thả nó ra, lão cười hề hề, cái đ[…]
Truyện ngắn
Tôi không yêu nhưng nhớ. Không giận nhưng buồn. Không ghen, nhưng nhìn thấy bức ảnh trên facebook cậu ấy ôm ngang eo một cô bé người Việt học cùng trường, thì thấy tim nhói lên một cảm giác […]
Truyện ngắn
Đến khi nào đàn ông mới phân biệt được lúc nào nên hỏi ý phụ nữ nhỉ? Có những thứ anh đừng nên hỏi ý em, ví dụ như: “Anh có thể hôn em không?” “Tối nay anh có thể ở lại đây không?” “Anh có […]
Truyện Blog
Cà chua ngọt - Barbara Constantine
Tom mười một tuổi. Cậu sống trong một căn nhà tạm xập xệ cùng với mẹ cậu là Joss . Joss rất thích đi chơi tối, yêu đương và cùng bạn bè đi nghỉ vào cuối tuần, nên Tom thường phải ở nhà một m[…]
Sách Hay
Gửi người yêu mới của người yêu cũ
Đã 9 tháng kể từ ngày nó đá chị ra khỏi cuộc đời nó để sà vào lòng em. Nhanh chưa? Chị đã chờ mãi cái ngày này... Ngày nó ngoảnh lại tìm chị, hối hận và xin tha thứ. Ồ! Nó muốn xin lỗi. N[…]
Tâm Sự
Chuyện chị Liên nhà bác Phúc sắp lấy chồng đã trở thành đề tài bàn luận khắp cái thị trấn nhỏ này hơn một tuần nay. Vừa đi đến đầu cổng chợ tôi đã nghe thấy mấy bà, mấy cô nhiều chuyện râm […]
Truyện ngắn