Bà chị khó tính
Bình chọn: 266
Bình chọn: 266
Buổi sáng, tỉnh dậy, dù đầu óc, mình mẩy đều đau nhức nhưng tôi vẫn đến trường để dự thi. Tôi ngán ngẩm nhận ra chậu quần áo tôi ngâm từ... tuần trước vẫn án binh bất động trong nhà tắm.
Hết sạch quần áo, tôi liếc sang chiếc quần Jean và chiếc áo màu vàng nhạt của bà ấy. Đây là bộ quần áo mà hôm đi Lạng Sơn chơi, bà ấy đã xách về cho tôi, nhưng tôi chê xấu không mặc. Thế là bà ấy mặc luôn.
Tôi thử nguyên bộ quần áo ấy. Đứng trước gương và ngắm nghía. Tôi nghe mũi mình cay cay khi trong tích tắc nhận ra rằng, tôi và bà ấy giống nhau biết bao! Đôi mắt này, cái trán dô này, cả cái miệng hơi hếch lên bướng bỉnh... Không! Giờ thì thực sự tôi muốn có bà ấy bên cạnh mình, bất kể tôi có ốm hay không?
Tôi không còn nhớ tôi đã như thế nào trong phòng thi với cái đầu nóng hơn 39 độ. Khi tôi lê bước về đến nhà, đã thấy bà ấy ngồi thu lu bên mâm cơm đã nấu sẵn, mắt nhìn chằm chằm vào chiếc di động. Thoáng thấy tôi, bà ấy bật dậy như một chiếc lò xo và... lại quát ầm lên:
- Mày làm sao mà cả tuần liền không nghe điện thoại? Sao không nhắn tin cho chị? Chị tưởng mày nửa đêm bị ma bắt đi rồi, mày không biết là chị mày lo cho mày thế nào à? Đồ vô tâm, vô duyên...
Tôi không chú ý đến âm lượng cũng như nội dung những gì bà ấy bắn ra. Tôi nhìn chằm chặp vào bà ấy, lắp bắp hỏi:
- Hơ, em quên xạc pin... chị... chị về sớm thế? Sao không báo trước... em tưởng... một tháng...
- Sao? Tiếc nuối vì tự do kết thúc sớm quá à? - Bà ấy hùng hổ - Hừm... thì đúng là một tháng thật, nhưng sốt ruột quá, lại lo không biết mày ăn uống kiểu gì, lại thi cử đến nơi... Phải cố làm nhanh báo cáo rồi xin phép về trước mấy hôm... - Giọng bà ấy tự nhiên nhỏ dần đều. Xong, nhìn tôi chòng chọc:
- Trời, mày ốm đấy à? Chết, sao mà nóng thế này....
- Không, em có bị làm sao đâu, ngủ một giấc là khỏe ngay... Thôi, em đi rửa mặt rồi vào ăn cơm...
Tôi nói nhanh, lại chạy ào vào nhà tắm, lại xả nước thật to và khóc cho đến lúc cánh cửa nhà tăm bị lay ầm ầm và tiếng bà ấy thánh thót chót vót "trên quãng tám":
- Làm gì mà chậm như rùa thế? Ra ăn cơm rồi tao mua lá xông cho, chiều xông....
Tôi đã trượt vào đội tuyển quốc gia. Nhưng tôi biết, tôi đã vượt qua "cuộc thi tìm hiểu... bà chị mình" với số điểm xuất sắc được tính bằng yêu thương. Nhiều lúc tôi lại lẩn thẩn nghĩ, nếu bà ấy không... chịu xa tôi gần một tháng, nếu tôi không tung tẩy đến mức ốm lăn ra... thì có lẽ bây giờ, tôi vẫn sẽ là mặt trăng, bà ấy vẫn là... mặt trời
Bà chị khó tính ơi, có thể ngày mai, hai chị em mình vẫn chí choé, vẫn mặt nặng mày nhẹ với nhau, nhưng em biết rằng, có những thứ khi đã tìm được rồi sẽ không bao giờ mất đi được!
Với một chiếc roi mây, lão đã quất thật lực vào người bà vợ. Chuyện đánh đập chỉ diễn ra hai lần. Trận đòn thứ hai vợ lão đã liệt giường. Lão kiếm thêm được một khoản nhỏ nhờ việc dọn dẹp […]
Truyện ngắn
Bài này là ghi chép của bà Long Ứng Đài về cuộc đối thoại với người con trai của mình khi cậu 21 tuổi. Ngày đó mẹ hỏi con: "Tương lai con muốn làm nghề gì?" Mẹ đã để ý thấy con rất xem thư[…]
Truyện ngắn
Hồi đó, khoái nhất là cả đám tụ tập lại nghe kể chuyện ma, thịnh hành nhất thì chỉ có thể là truyện ma của Nguyễn Ngọc Ngạn. Cứ luôn miệng nói " tao không sợ". Thế nhưng, tai đứa nào cũng nh[…]
Truyện ngắn
Chuyện cổ tích dành cho người lớn
Nhưng rất may là vợ tôi đi vắng. Hình như cô ta đi ra chợ từ sáng sớm. Tôi thở phào nhẹ nhõm, bởi vì tôi cũng chưa biết tôi định sẽ là người chồng như thế nào. Mọi chuyện đều bắt đầu từ cái[…]
Truyện ngắn
Anh vẫn thường trêu em là anh mong em ế chắc em hiểu điều này> nhưng sự thật anh chẳng muốn điều đó xảy ra, sẽ tốt nếu anh có thể mang hạnh phúc cho em sau những tháng ngày mong chờ, nhưng […]
Tâm Sự
Trưa nghe giọng Mẹ, thoáng giật mình vì bên kia đầu dây đã là cái giọng run run của người già... Có lẽ thời gian chẳng chờ đợi ai thật. Có những chuyện ngày xưa Mẹ hay nhắc giờ Mẹ cũng đã qu[…]
Truyện ngắn
Thích anh - chỉ là em không nói
Đã tới lúc em không thể chịu được thái độ, lạnh lùng và thờ ơ của anh như thế nữa. Nếu như trước đây. Mỗi khi thấy em tới sớm, anh sẽ sang hỏi han, chuyện trò cùng em. Vậy mà giờ đây, anh ch[…]
Tâm Sự
Thời gian dù có mang những tháng năm đi nhanh qua khung cửa cũng chẳng thể nào cuốn đi những hồi ức tươi đẹp của một thời tuổi trẻ đầy nhiệt tình ấy. Tôi mỉm cười, thong thả ngồi xuống vị t[…]
Truyện ngắn