Khoảng lặng
Bình chọn: 340
Bình chọn: 340
Chàng Gió vốn lạnh lùng nhất lại an ủi cô Nước Mắt: "Không phải như thế đâu! Những nơi mà tôi đã từng nhìn thấy cô đi qua, sau mỗi lúc đó tôi lại thấy nơi đó có Yêu Thương và Hạnh Phúc dừng lại. Họ dừng lại lâu hơn bao giờ hết có lẽ vì ở nơi đó tuy lúc cô đến chưa mang lại Niềm Vui, chưa có Thành Quả, nhưng chí ít ở nơi đó có niềm tin vào Ngày Mai! Cô không biết rằng có những lúc cô xuất hiện thì Bạn Bè và Gia Đình luôn kề bên cô sao. Đừng nghĩ rằng mình không có ích! Tôi nhận ra rằng trong những thứ đáng quý thì thứ đáng quí nhất là Nước Mắt.".
Gió nói đúng! Tuy Nước mắt là điều mà chẳng mấy ai mong ước nhưng thật sự Nước Mắt đã cho chúng tôi nhận ra những điều mà có lẽ bình thường thì chúng tôi không bao giờ biết đến. Đôi khi Nước mắt đến trước Hạnh Phúc và những lúc ấy tôi thấy Quý Ông Hạnh Phúc mạnh mẽ và vững vàng hơn bao giờ hết. Đôi lúc tôi tìm lại chính mình trong những giọt Nước Mắt và rôi tôi nhận ra rằng sau nước mắt ấy mình đã mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Góc tối luôn luôn lắng nghe chúng tôi nói chuyện và luôn là người nhiều suy nghĩ. Trước kia Góc Tối luôn ghen tị với Ánh Sáng. Vì chẳng có ai mong anh ấy tới cả, một con người có khuôn mặt u buồn chất chứa nỗi niềm riêng. Ai cũng sợ bóng đêm vì trong những lúc ấy Cô Đơn và Lạnh Lẽo cũng quanh quẩn đâu đây. Nhất là Trẻ Con, cứ mỗi khi nhìn thấy Góc Tối là lại khóc và khiến cho Góc Tối rất buồn. Có những lúc Góc Tối ngồi một mình nghĩ về những gì đã diễn ra, và lúc ấy tôi sẽ là người ở bên anh ấy. Khoảng Lặng luôn kề bên Góc Tối như hình với bóng. Có những lúc Góc Tối nói với tôi rằng mỗi khi anh ta xuất hiện thật rõ ràng thì không có ai để ý đến anh ta cả. Đó là những hôm người ta ngồi ngắm một bầu trời đầy sao. Những chú bé Sao Đêm bé nhỏ dạo chơi trên bầu trời. Họ thật sáng, thật lấp lánh làm cho bầu trời đêm trông thật huyền ảo. Rồi có lúc chàng Sao Băng vụt qua để trêu đùa cô Mặt Trăng, rồi lại tan biến mất nơi chân trời. Góc Tối buồn lắm vì khi cùng với những vì Sao Đêm thì chẳng ai thèm để ý đến cả. Cũng đúng! Vì ánh sáng của những ngôi sao đã che lấp tất cả. Ai cũng chỉ ngắm nhìn và khát khao những gì sáng đẹp lấp lánh mà quên đi những gì đã làm nên vẻ đẹp ấy. Bên Ánh Sáng thì những ngôi Sao Đêm nhỏ bé kia bị lu mờ một cách thảm hại.
Cha tôi thường bảo Con Người thường rất thích nhìn ngắm những vì sao nhỏ bé kia vì hai lẽ: Một là vì nó sáng. Hai là người ta chẳng hiểu gì về nó. Ông bảo ông cũng hay ở bên chúng, nhìn ngắm chúng, đã từng có lúc ông thường mong chờ anh chàng Sao Băng vụt qua. Đó là một ngôi sao kì lạ nhất trong gia đình nhà các Vì Sao. Nhỏ bé và rất nhanh nhưng cũng luôn luôn bí ẩn. Ai cũng mong chờ gặp được anh ấy dù chỉ giây lát. Thế rồi trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy anh ta ra đi mang theo tất cả nhớ thương và mơ ước vào khoảng không mãi mãi.
Tôi cũng không hiểu vì sao người ta cứ mong chờ một thứ xa xôi và khó hiểu đến thế, trong khi những vì Sao Đêm luôn luôn tỏa sáng trên bầu trời thì họ lại không biết đến. Có lẽ nào đó là khi sống trong niềm vui, hạnh phúc thì ta không biết được giá trị của nó, chỉ đến khi nó đã ra đi mãi mãi ta mới nhận ra nó thật sự quan trọng đến nhường nào...
Trong mỗi con người chúng tôi là một phần nhỏ nhoi nhưng có lẽ với một số người chúng tôi thật sự không thể thiếu. Giữa dòng thời gian trôi qua cùng với Nỗi Buồn và Niềm vui, có đôi khi họ dường như quên mất đi chính mình, mất đi những phút giây được ngắm nhìn hay tận hưởng Cuộc Sống này. Ngay cả Thời Gian đôi khi vì quá vội và mà quên luôn cả mình là ai, quên đi cả Ước Mơ và Hoài Bão đã có lúc ở bên mình. Và chính chúng tôi là nơi mà Yêu Thương hay Bình Yên luôn kề bên. Mỗi lúc chúng tôi xuất hiện thì cũng chính lúc ấy Kí Ức sẽ còn lại mãi mãi. Chúng tôi làm sống lại Tâm Hồn với biết bao ngày tháng đã qua. Buồn có, Vui có, Khổ đau có, Nước mắt có... Nhưng trên tất cả chúng tôi đã giúp cho họ tìm lại được chính bản thân mình, làm sống lại những niềm vui nhỏ bé đã có lúc đánh mất, hay để lắng nghe những gì trái tim muốn nói!
Trong cuộc đời, có những lúc buồn đau giăng kín khiến cho chúng ta lạc lối và không thể tìm được con đường. Có những lúc dòng thời gian cứ lặng lẽ trôi qua mà chẳng để lại dấu vết. Chúng ta nhận ra thời gian đang dần trôi nhưng có lẽ là không phải. Chúng ta đang trôi theo thời gian.
Không bỗng nhiên người ta gọi là
Có nhiều thứ để đánh đổi, tại sao lại luôn là tình yêu
"Chúng tôi đã từng nghĩ là người ta yêu mình, yêu sâm đậm nhưng thực ra chúng ta yêu bản thân mình hơn. Thoát khỏi những ràng buộc vốn có, chúng ta mới thấy mình cô độc. Có lẽ trên con đường[…]
Truyện Blog
Khi nào đàn ông thích tự phục vụ? Có thể là khi yêu... Nghe Tây đồn là ở Hà Nội đã có quán café tự phục vụ. Tự phục vụ ở đây có nghĩa là uống café sẽ như đi ăn nhanh, sẽ phải tự đi bê cốc. […]
Truyện Blog
Thuở ấy, ban đầu, em và tôi không ưa nhau, ừ thì nhiều lý do lắm, các bạn có muốn tôi kể ra không? Không hả, vậy tôi sẽ vào phần chính nhé. Chính là chuỗi ngày tươi đẹp của một câu chuyện tì[…]
Truyện Blog
Trưởng thành mường tượng như cơn gió đông lạnh giá, một ngày không hẹn trước tràn vào cuộc sống của mỗi người. Rồi mỗi ngày qua đi, cơn gió ấy càng mạnh mẽ hơn, len lỏi qua từng lớp áo khoá[…]
Truyện Blog
Anh! Hôm nay em sẽ ngồi viết những dòng cuối cho anh. Chúng ta tiếp tục, thêm mệt mỏi , vì anh chỉ muốn em là một cô em gái, tất cả những gì chúng ta dành cho nhau chỉ là sự gượng gạo và vì […]
Tâm Sự
"Chém cha cái số làm công nhân" ở các khu công nghiệp 1. Biên hoà quá phức tạp! Đó là lời nhận xét của nó khi ở đó đúng một tháng vài ngày.Đậu đại học là nó biến gấp rồi.Cũng may thời gia[…]
Truyện ngắn
Là khi tình yêu thì căng đầy nhưng người đó lại không ở cạnh bên để cả hai cùng nhau chia sẻ. Vậy mà vẫn hẹn hứa, nhủ lòng mình sẽ kiên tâm... Yêu một người đã là dốc hết lòng, trút hết tâm[…]
Truyện Blog
Con sẽ sống tốt mẹ à...nhất định thế!
Con Gái vuốt thẳng những nếp áo, tô lên môi một chút son dưỡng, xoay một vòng tròn trước gương, Mẹ cười bảo : Đẹp đấy, nhưng cổ khoét sâu thế con? Con Gái cười bảo Mẹ: Thời nào rồi mà còn […]
Truyện ngắn