Buông đi
Bình chọn: 345
Bình chọn: 345
(BlogRadio.Yn.Lt) Cứ cố níu tay nhau đi dài thêm một chặng đường, dù biết rằng đích đến chỉ riêng mình nghỉ mệt, da diết giữ níu con tim đã không hơn 1 lần xao xuyến - với một người, trong cuộc đời. Có tàn nhẫn quá không?
***
Tình mà người đã buông tay khác gì đâu con đò trên dòng sông, đã buông mái thả trôi hoài theo con nước, thì chờ mong thuyền kia bơi trở ngược. Hỏi rằng có quá lắm rồi những Viễn Vông? Giữ một hình bóng mà Thời Gian cứ gào lên “họ-đã-là-người-dưng”, níu một bàn tay mà biết rằng bàn tay kia sinh ra đã chọn tay mình trơn tuột. Liệu rằng Hạnh Phúc có chịu cam tâm? Thế nên, buông đi… !
Buông đi là tha thứ cho thương yêu, tha thứ hết cả trong con tim những lỗi lầm. Để ta biết “à hóa ra Tình cũng là loài gấu bắc cực cứ muốn dùng dằng để ngủ Đông”, mà có ngờ đâu Xuân đã qua hết rồi, mấy bận.
Buông đi, để cho những nước mắt đã rơi kia cũng phải cười vui khi ngoái lại một lần nhìn hạnh phúc của chủ nhân, để nó biết mình đã rửa sạch những lỡ lầm, cho phận vui an ủi mình đứng lại.
Buông đi, ở phía trước kia chẳng biết ai làm mình vui, nhưng ai cũng mang trong mình chữ Đợi. Và bởi những yêu thương sinh ra đã chọn ta làm kẻ ngoài tầm với thì đừng để hụt chân mình vào giữa hố sâu.
Buông đi, khi người ta đã chọn bước về phía không nhau. Thử hỏi, sao không cảm ơn người đã một lần bước đến, cầm tay ta đi qua những tháng ngày “mới tập tễnh bước yêu”. Dù sau cảm ơn là muôn vạn điều, chẳng gì riêng mình ta muốn hỏi, “để nỗi Buồn cũng cười vui, thì phải làm sao”?
Buông đi, vì Ảo Tưởng là kẻ biết dấu mình sau những lời nói dối giống nhau. Vì Hẹn Uớc có đôi khi như người đàn ông xiêu mình bước vội, sau những lần lầm lỡ cuộc say.
Buông đi, bàn tay sinh ra vốn dĩ cần được nắm lấy bởi một bàn tay khác. Chứ không phải là đan vào nhau để xiết níu những Cô Đơn, như thế, có chịu hiểu không?
Có bao giờ bạn ngẩng đầu nhìn lên
Một chiều mùa hè trong cái nắng hầm người dễ lên đến 40 độ lang thang ngoài đường cùng đứa bạn, trong lúc dừng đèn đỏ bạt bấc chợt buông 1 câu bâng quơ "bằng lăng nở rộ rồi kìa mày". Đứa bạn[…]
Truyện Blog
"Tôi rất yêu người yêu tôi là đằng khác. Nhưng tôi luôn lo sợ. Tôi sợ mình cho nhiều quá lỡ tình yêu bỏ tôi đi thì tôi chẳng được gì. Tôi không muốn nhận về tay trắng. Đó là nỗi ám ảnh của t[…]
Truyện Blog
Đừng bận tâm vì những điều không xứng đáng
Một ngày đẹp trời nào đó, bạn nghe được những lời không hay mà người ta nói về bạn. Người ta có thể là bạn thân, bạn cùng lớp hoặc là người mà bạn mới chỉ gặp một vài lần. Một người, hai ngư[…]
Truyện Blog
Còn tình yêu ấy, lỗi lầm sẽ qua
...Trí lực nên dành cho việc khác, thiết thực hơn. Hãy nhìn vào những điểm sáng của một bức tranh, để thấy đời này hãy còn đẹp lắm. Cách đây hơn chục năm, một diễn viên xinh đẹp bị lộ cl[…]
Truyện Blog
Nhà người – Cho Một Tết Nào Đã Cũ
Có bao nhiêu điều chị không biết, hay đã từ lâu rồi chị không nhớ... Chị mở tivi. Mùng 6 tết. Vẫn những chương trình quen thuộc. Cầm remote bật qua loa vài kênh rồi chị dừng lại ở 1 một bộ […]
Truyện ngắn
Dưới bầu trời mưa luôn có người vui và có người buồn. Mùa hạ năm nay mưa nhiều. Dưới bầu trời mưa luôn có người vui và có người buồn. Người vui vì trời đỡ oi hơn, không khí lành lại sau cơn[…]
Truyện Blog
Những người đã từng là một phần trong cuộc sống của ta, sẽ mãi mãi giữ những khoảng trời như thế, nó không mất đi, chỉ là tạm thời ta lãng quên mà thôi. Sau cơn mưa chuyển mùa đêm qua, sáng[…]
Truyện ngắn
Em là em, anh là anh, chúng mình đâu cần phải là của nhau, đúng không anh? Anh là một ông anh trai quan tâm, chăm sóc, lo lắng cho em mỗi khi em ốm, anh là một cô bạn gái có thể ngồi hàng g[…]
Truyện Blog