Anh có biết không?
Bình chọn: 157
Bình chọn: 157
Ở đời, chuyện nực cười nhất chính là khi yêu, hầu hết phụ nữ đều hiến dâng tất cả, còn đàn ông thì lại luôn biết giữ riêng cho mình.
***
Anh biết không anh? Tình cảm không bao giờ là trò chơi đuổi bắt, người này trốn còn người kia phải đi tìm. Trái tim người ta vốn mỏng manh, tình cảm như một người đứng trên sợi dây thăng bằng, họ có thể quỵ ngã bất cứ lúc nào.
Khi một người phải mò mẫm tìm hơi ấm quá lâu, họ đã không còn cảm thấy thú vị với những cuộc chơi mà họ luôn phải hụt hơi trong những lần đuổi bắt.
Anh có thể cứ thản nhiên chạy trốn, tìm một nơi mà cất kỹ chôn sâu trái tim của mình mà bình thản chờ đợi tình cảm đến. Nhưng người đi tìm đã bỏ cuộc từ lâu. Rốt cuộc thì, ai sẽ là người phải chờ đợi ai đây? Anh đợi người đến, người đợi anh ngoảnh lại, nhưng trên con đường ấy, người ta đã đánh mất nhau tự khi nào rồi.
Anh có biết điều gì là đáng sợ nhất trong tình yêu không? Chính là phải mang hết niềm tin, dốc cạn tấm chân tình và ngay cả khi tuyệt vọng nhất cũng phải tự vỗ về mình - can đảm để chờ đợi một người trong vô vọng. Sự chờ đợi một trái tim cứ mãi ngoảnh mặt, cứ mãi làm thinh chẳng biết đến khi nào, chưa bao giờ là một phép thử hay gia vị nêm nếm cho tình yêu thêm bền chặt.
Ở đời, chuyện nực cười nhất chính là khi yêu, hầu hết phụ nữ đều hiến dâng tất cả, còn đàn ông thì lại luôn biết giữ riêng cho mình. Và anh à, anh có quyền giữ lại cho riêng mình, nhưng có bao giờ anh quay đầu nhìn về phía sau chỉ một lần để thấy người nguyện đứng mãi một chỗ chờ anh đã chết dần trong mòn mỏi hư hao? Để thấy rằng, một bước chân đến và đi trong đời nhau, đôi khi cũng chỉ cần một khoảnh khắc, khi đã bỏ qua rồi, những kẻ đã từng nắm tay hẹn ước sẽ bất chợt lạc bước và biến mất trong biển người mênh mông...
Và một ngày nào đó trong thành phố này, những người có tình vẫn lướt qua nhau như người dưng.
Gặp gỡ và yêu nhau là có thể do duyên số, nhưng tiếp tục hay từ bỏ lại là do chọn lựa của mỗi người. Có con đường nào cho người ở lại và ra đi, không bao giờ là lỗi của duyên số không anh?
Đàn ông nhất trí với nhau rằng những gã buôn dưa lê không nên đứng trong hàng ngũ của đàn ông. Đàn ông vốn ăn to nói lớn. Hiếm khi đàn ông nói nhỏ, hiếm khi đàn ông thầm thì. Có những nam […]
Truyện Blog
Yêu người xa hay yêu người gần?
Khoảng cách là một vấn đề rất lớn của tình yêu. Có thể các bạn sẽ nói rằng, những người dám yêu xa phải là những người rất dũng cảm, có thể chịu đựng được khoảng cách và sự cô đơn, có thể k[…]
Truyện Blog
Giống như việc thật khó để yêu ai đó suốt đời suốt kiếp, nhưng sẽ thật là dễ dàng nếu như yêu họ suốt đời suốt kiếp, từng ngày một. Phải không anh? Mỗi lần em chun mũi hỏi anh: "Anh! Anh có[…]
Truyện Blog
Tôi cứ nghĩ người ta chỉ khủng hoảng tuổi 18, rồi tuổi 30 những cái tuổi đánh dấu các mốc của cuộc đời con người, chứ nào có mấy ai lại khủng hoảng ở cái tuổi 23 vui tươi này. Nhưng sự thật[…]
Truyện Blog
Chồng ngoại tình qua facebook, tôi bất lực
Chồng tôi bệnh hoạn quá không? Anh là một người ngoài đời chuyện tình dục cũng khá chừng mực không quá ham hố, nhưng sao trên face anh lại bẩn thỉu và bệnh hoạn đến thế? Đêm nay là đêm thứ[…]
Tâm Sự
Anh dừng xe trước cổng chùa, mỉm cười chào nó. Rồi anh quay xe đạp đi về phía đường Nguyễn Kim. Quảng Tâm nhìn theo đến lúc bóng anh khuất sau làn nước mưa rồi mới bước vào chùa. Cơn mưa đầ[…]
Truyện ngắn
Mối tình với Lệ, thoát ra đôi khi là một hạnh phúc. Tôi đã thấy cảnh cô dửng dưng với gã bạn trai mới, và nếu tôi cũng ở trong cảnh đó, chắc sẽ chết mà mãi không nguôi lòng. Lưu ban một năm[…]
Truyện ngắn
Mấy tiếng "con hoang" như một vết chém sâu hoắm vào tâm hồn non nớt của tôi. Không biết từ bao giờ, trong tôi chỉ còn lại sự căm ghét người mẹ tật nguyền của mình. Trong mắt tôi, mẹ là một k[…]
Truyện ngắn