Người đi ngang đời tôi
Bình chọn: 212
Bình chọn: 212
Từ campus kinh tế phải đi bộ hơn 10 phút mới xuống đến bến tàu điện. Gió lạnh lại thổi từng cơn, con đường lại càng hẹp hơn dài hơn khi trong lòng em cứ như 1 đống hỗn độn, nhiều nghĩ suy, nhiều trầm tư, nhiều hờn trách, nhiều nhớ nhung.Nước mắt ở đâu cứ chực chảy xuống nhưng em đã quen ngẩng mặt lên để nó chảy vào trong...Em không biết mình sẽ kéo dài những ngày tháng sống trong nỗi buồn vì anh này cho đến bao giờ?
Đừng bao giờ mang niềm tin ngớ ngẩn rằng khi bạn yêu ai đó hết lòng, người ta sẽ yêu lại bạn...Em sẽ sống hạnh phúc. Bởi những tháng năm yêu anh trong hi vọng như thế cũng đã đủ. Em sẽ còn buồn vì anh, bởi những vết thương cho dù có lành vẫn nhói đau khi gió lạnh ùa về. Nhưng em hiểu mình đủ mạnh mẽ để yêu thương mình trên đoạn đường phía trước đi tìm hạnh phúc cho chính em.
Sẽ có lúc vào mùa hè anh bắt gặp em ngồi trên bến cảng, gió lùa vào thổi tung mái tóc. Em sẽ đưa tay vuốt vài lọn tóc rối. Em sẽ đưa mắt nhìn xa xăm nơi mấy chuyến phà chở khách du lịch vào cảng, ráng chiều nhuộm đỏ cả 1 góc trời, mấy con quạ bay lượn lờ. Em sẽ ngồi như thế và tay cầm 1 lon bia, suy nghĩ về anh và những nỗi buồn .
Sẽ có lúc anh bắt gặp em trong cái áo khoát lùng thùng, chiếc khăn len kéo lên che gần hết khuôn mặt, lặng lẽ đứng chờ những chuyến tàu nặng nề kéo đến.
Những kí ức về anh, hay đúng hơn là về 1 mối tình dang dở của riêng em, sẽ đi bên cạnh cuộc đời em. Em vẫn sẽ buồn vào những lúc giao mùa như hôm nay...
Sợ quên nhưng rồi cũng sẽ phải quên
Biết nói thế nào cho anh hiểu được nỗi nhớ trong em nhiều đến thế nào, và nếu hiểu thì anh có quay về bên em? Con đường quen thuộc này em đã đi không biết bao nhiêu lần, nhưng không hiểu sa[…]
Tâm Sự
Em vẫn sẽ yêu anh vào mỗi sáng
Gió luồn qua kẽ tay Gió luồn qua tóc Mơn trớn...! Mưa lất phất vương vấn bên tai... Hà Nội chuyển mình từ hạ sang thu bằng những ngày nắng oi ả có những cơn mưa bất chợt đi qua. Vậy là sang[…]
Tâm Sự
Tôi đã chấp nhận một người do gia đình giới thiệu, gặp nhau vài lần và mấy tin nhắn, người ta đòi cưới tôi. Dù chả có tình cảm gì nhưng tôi cũng nhắm mắt chấp nhận. Giờ nhà trai đã đem rượu[…]
Tâm Sự
Một mính gặm nhấm bóng đêm trong căn gác nhỏ, nỗi nhớ mang tên anh lại nổi dậy đánh bật những cảm xúc em đã kìm nén bao lâu nay. Nhớ cái khoảnh khắc anh ra đi khiến em như chết lặng, cái ng[…]
Tâm Sự
Cho quá khứ một cơ hội em nhé!
Từ bỏ, lãng quên hay dừng lại. Không biết đã bao nhiêu lần cái con người ngốc ngếch như tôi nghĩ tới... Xin dành cho em người con gái ít nói! 7 năm. Cái con số mà mỗi khi nghĩ lại tôi cũng […]
Tâm Sự
Vài chục năm sau, dòng đời nhiều biến chuyển... Hồi nhỏ, nó mải chơi lắm, đó là thời kì cấm vận. Khi ti vi là một món quà xa xỉ đối với rất nhiều người thì nhà nó cũng không phải là ngo[…]
Truyện ngắn
Người ta nói quá khứ cần có thời gian, nhưng sẽ là bao lâu? Và đến bao giờ những điều đó thôi không còn là "quá khứ" để người ta không cần phải buồn đau nữa? Nó còn nhớ rất rõ, những buổi […]
Truyện ngắn
Nước mắt tôi cứ trào ra không thể ngăn lại được, nhỏ nhẹ nói: "An An! Ngoan nào, cố gắng học tốt, đợi mẹ trở về, nhất định sẽ cho con rất nhiều chocolate và ký vào vở cho con. Và nếu thành t[…]
Truyện ngắn
Thú thực là tôi không mê xem bóng đá như bọn con trai, dù thi thoảng cũng vẫn cùng hội bạn đá vài trận... Bạn ấy thường chê tôi không phải con trai. Viết cho mùa World Cup... Cả khu phố đón[…]
Truyện ngắn
Đừng cho em là con bệnh vì…em yêu chị
Đôi lúc, em thấy mình cô đơn, cũng muốn được ai đó yêu thương và chăm sóc... nhưng em không hề có chút rung động với bất kì người con trai nào. Họ theo đuổi, nói lời yêu nhưng với em họ chỉ […]
Truyện Blog