Mỉm cười cho qua
Bình chọn: 232
Bình chọn: 232
"Nó sẽ mạnh mẽ hơn, sẽ xóa sạch những kí ức về anh". Nó đã tự nhủ với lòng mình như thế . Nó nghĩ mình rồi sẽ ổn, nghĩ thời gian sẽ lấp đầy mọi khoảng trống, sẽ xoa dịu mọi vết thương trong lòng nó...Nó nghĩ rồi nó sẽ quên anh.
Nó cứ nghĩ, cứ tin tưởng để rồi một chiều không mưa, phút chốc trong tích tắc, nước mắt nó trào ra, lanh nhanh trên má, nh8uwngx tháng ngày qua nó mạnh mẽ bao nhiêu, thì trong giây phút này nó yếu đuối bấy nhiêu.
Một mình lặng lẽ trên con đường, một mình vẫn lặng lẽ dõi theo bóng hình hai người nào đó đang cầm tay chung bước.
Nó đang đau, nỗi đau mà nó đang cố gắng xoa dịu.
Không phải ai cũng có thể làm nó khóc, không phải ai cũng có thể làm nó yêu, cớ sao nó lại chọn anh. Chọn một nơi đến vốn dĩ không bao giờ thuộc về nó. Dù trong những giấc mơi nó cũng muốn ôm anh thật chắt, muốn giữ trái tim kia đừng bao giờ xa mãi.
Anh đi ngang qua đời nó, như những cơn mưa lướt ngang qua hành cây xanh rợn, lá cứ rung rinh rung rinh vui mừng trong hạnh phúc mà đâu hay gió rồi sẽ đi, lá rồi sẽ rụng, sẽ héo úa theo những dĩ vãng nhạt nhòa. Dường như nếu chưa bao giờ từng yêu thương, con người ta sẽ không bao giờ tồn tại cái gọi là cô đơn thì phải. Và đương nhiên nếu không có hạnh phúc người ta đã chẳng sợ nỗi đau như vậy.
Đã từng là của nhau một thời, đã từng nắm tay nhau đi qua biết bao kỉ niệm, để rồi giờ đây bàng hoàng tiếc thay cho nước mắt, tiếc thay trái tim vỡ tan trong tích tắc.
Chút kí ức về nó trong tim anh còn tồn đọng, hay rồi cũng chỉ còn tiềm thức từng quen
Nó lau nước mắt, mỉm cười lướt qua anh, giữa hàng cây xanh ngập nắng. Anh lấy đi của nó một tình yêu để rồi trao tặng nó muôn vàn giọt nước mắt. Nó cho anh niềm vui những phút cô đơn nhất để rồi lấy đi nơi anh chút áy náy trong lòng. Kết thúc cuộc trao đổi này, nó trở thành tỉ phú đau thương còn anh chính là đại gia hạnh phúc.
Liệu nó sẽ còn gặp anh, trong cái thênh thang bao la của biển người giữa phố, tiếc rằng sẽ chẳng thấy nó gào lên điên loạn khi thấy anh hạnh phúc, tiếc rằng nó sẽ chẳng thể diễn đạt hơn được nữa.
Mỉm cười cho qua, cho những giấc mơ êm không còn len lỏi vài giọt nước mắt. Mỉmcười cho qua, để anh thấy nó mạnh mẽ dường nào. Mỉm cười cho qua để nó không thuộc về nơi anh nữa. Mỉm cười cho qua để đêm về hãy khóc!
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
- Đã lâu rồi kể từ ngày ấy, và em biết, em vẫn luôn mỉm cười lướt qua anh, nhưng anh biết không, em vẫn khóc khi nhớ về anh, anh ơi trời đang mưa đấy!
Hoàng Khánh Nhật send to T***
Đó là hai từ mà khi yêu nhau, chúng tôi đã tha thiết gọi nhau như thế! Mọi thứ chỉ còn là vết mờ của thời gian... Heo ơi...Em nhớ anh...thật nhiều... Nhớ một ngày thật lạnh, anh gõ cửa nhà […]
Tâm Sự
Mẹ Ơi! Con tựa vào lòng vào mẹ nhé...
Con đường thật nó quá dài mà con đang bước đây, mẹ ơi! Cuộc đời này khắc nghiệt quá mẹ ơi! Bon chen giữa chốn đường đời, con thấy mình thật nhỏ bé, nhỏ như một hạt cát giữa sa mạc lớn. Lúc […]
Tâm Sự
Ngày găp anh, em là cô bé 25 tuổi không suy nghĩ sâu sắc và bình thản. Em sau lần chia tay mối tình đầu khi chưa đi hết năm đầu đại học đã không đủ mạnh mẽ để đứng lên và bước tiếp.Thời gian[…]
Tâm Sự
Anh mệt rồi, em đừng buông tay...
Anh bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, vì nhớ em mà anh không làm được gì, anh như người mất hồn...Nhiều lúc anh chỉ muốn chạy đến bên em và ôm chặt lấy em để em hiểu anh yêu em như thế nào, để em hi[…]
Tâm Sự
Em là em, anh là anh, chúng mình đâu cần phải là của nhau, đúng không anh? Anh là một ông anh trai quan tâm, chăm sóc, lo lắng cho em mỗi khi em ốm, anh là một cô bạn gái có thể ngồi hàng g[…]
Truyện Blog
Biết “cúi xuống” mới là trưởng thành, biết "hạ mình" mới là cao thủ
Bất luận là người có dã tâm nào đi nữa, khi đứng trước chính nghĩa thì đều không cách nào trụ vững nổi. Cách đây rất lâu, có một chàng thanh niên người Nauy đã vượt biển đến nước Pháp để gh[…]
Truyện ngắn
Chuyện của Katy - Susan Coolidge
Chỉ là câu chuyện giản dị về cô bé Katy, nhưng kể từ lần đầu xuất hiện năm 1872, Chuyện của Katy chưa bao giờ thôi cuốn hút. Không có gì lạ chuyện một cô bé nghịch ngợm, giàu tưởng tượng t[…]
Sách Hay
Cũng như ngày bé, tôi thất vọng có, buồn cũng có… Nhưng tôi không thể chạy về khóc với mẹ và xin mẹ cho tôi từ bỏ cuộc đời được. Có một câu chuyện như thế này: Lúc còn bé, tôi đi học thêm T[…]
Truyện ngắn
Có một tình yêu không thể nghi ngờ
Khỏi phải nói, đây là đồ bà đã ăn qua khi đi đường. Mẹ Lưu Cương lúng túng cực độ, hai tay cứ túm chặt lấy gấu áo, lẩm bẩm nói: "Con yêu, đừng buồn mẹ làm vậy, quả thực trong nhà không còn g[…]
Truyện ngắn