Chú tôi
Bình chọn: 308
Bình chọn: 308
Thời gian trôi đi em tôi đã trưởng thành hơn, ngoan hơn, biết suy nghĩ hơn và điều đó làm chú tôi bớt khổ hơn. Các em con nhà chú tôi đều đã trưởng thành hết có công ăn việc làm ổn định vẫn thường gửi tiền về cho chú thím để lo cho gia đình, cuộc sống khấm khá hơn, bớt lam lũ nhưng tôi chưa bao giờ thấy niềm vui hiện lên trên nét mặt của chú, nhìn chú vẫn khắc khổ phải chăng khi người ta đã sống quen với cái khó, khi đã trải qua những thời điểm cùng cực đau buồn thì tất cả mọi thứ sau này cũng chỉ tựa phù du, cát bụi.
Mỗi lần về quê tôi ghé thăm chú, nhìn chú tiều tụy đi nhiều lắm, tóc chú đã bạc nhiều, đôi mắt nâu buồn càng ngày càng trũng sâu, nhiều khi ngồi nói chuyện chú hay nhìn vào vô định nghĩ ngợi cái gì đó xa xăm với vẻ bất an, muộn phiền. Tôi thương chú nhiều nhưng cũng chẳng biết nói sao bởi tôi biết nỗi đau chú luôn cất dấu trong lòng những lời an ủi, động viên chỉ làm chú tổn thương và tủi thân mà thôi. Chú là người mạnh mẽ có thể nói là sắt đá mà không sắt đá sao được khi bao nhiêu giông bão đổ vào cuộc đời chú, bao nhiêu muộn phiền đè lên vai chú như thế nhưng chú cũng có lúc yếu mềm lắm, mỗi khi uống rượu say chú thường hay ôm mặt khóc khiến tôi nhớ đến hình ảnh bà nội tôi ôm mặt khóc vì thương bác tôi lạnh lẽo nằm nơi chiến trường, hình ảnh bố tôi ôm mặt khóc khi đưa bà đi xa, dù hoàn cảnh khác nhau nhưng cùng chung một số phận và có lẽ hình ảnh đó sẽ làm tôi bị ám ảnh cho đến hết cuộc đời này.
Lần gần đây nhất tôi về thăm chú là kỳ nghỉ lễ 30/4 hôm đó vào một buổi chiều muộn, trời cũng đã xẩm tối tôi qua nhà chú thấy chú đang mải miết với cái thước kẻ xây tường bao bên ngoài ngõ. Tôi cũng đứng ngoài trò chuyện với chú, tôi cũng có nói trời tối chú nghỉ cho sớm mai làm tiếp nhưng chú bảo làm cố cho xong. Nhìn chú cặm cụi đặt từng viên gạch trên đôi tay gầy gò xương xảu, chiếc áo nâu bạc lốm đốm vài vết loang vôi vữa, khuôn mặt đen sạm hốc hác trời nhá nhem tối tôi cũng không nhìn rõ mặt chú chỉ thấy mờ nhạt mơ hồ có chăng cũng chỉ rõ đôi mắt kia - trũng sâu thăm thẳm như ẩn chứa cả một hố sâu nỗi niềm buồn tủi. Tôi chào chú ra về, tôi cố phóng xe thật nhanh với lòng đầy nặng trĩu. Tôi nghĩ về bà tôi, nghĩ về bố, nghĩ về chú, nghĩ về các cô, nghĩ về những số phận lam lũ, chật vật tại mảnh đất này khiến lòng tôi như đang nổi bão, cũng là một cuộc đời sao lại có những con người khổ đau, bất hạnh như vậy! dẫu biết cuộc sống luôn có những bất công nhưng tôi không thể không oán trách cuộc đời sao quá nghiệt ngã, bấp bênh. Tôi lao qua con đường làng gồ ghề quen thuộc, mắt tôi mờ nhòa tôi cắn chặt môi để cố cảm nhận sự khó khăn lần mò đường đi trong đêm tối cũng như cái cách những con người nơi đây đã cố vượt qua cuộc đời tăm tối của họ như thế nào.
Mai Vàng
Có thể tôi mạnh mẽ, tôi khô khan, tôi kiêu căng, tôi bảo thủ, tôi thích tự do, tôi không muốn dựa dẫm, tôi ghét bị phụ thuộc vào người khác, tôi... Nhưng tôi cũng muốn một lần biết thế nào l[…]
Tâm Sự
Lạc lõng giữa phố đông người cố kiếm tìm một tình yêu đã đánh rơi, tìm nơi đâu để em lại thấy anh, gương mặt, nụ cười, ánh mắt, tiếng nói thân quen ấy, tìm đâu để em thấy một người luôn yêu […]
Tâm Sự
Em bỏ tôi quen người đàn ông khác, và nói chuyện tiền bạc khi tôi thành công
Tôi quen em chưa đầy 5 tháng, tình yêu đó có lẽ quá ngắn để tôi hiểu rõ về em, cũng có thể do tôi quá yêu em nên không kịp nhận ra điều gì. Tôi 24 tuổi, làm bên khối kỹ thuật, thu nhập hàng[…]
Tâm Sự
Hôm qua tôi vừa khóc vừa thu dọn đồ của bạn. Cũng may bạn đến đây với 1 vali đồ, giờ bạn ra đi cũng thế thôi, tôi đã quyết định không cho phép bạn làm tổn thương đến cuộc sống của tôi thêm n[…]
Tâm Sự
Em này, có lẽ tôi và em đều phung phí! Ừ, chúng ta từng phung phí rất nhiều thứ: niềm tin, tình cảm, và cả một mối quan hệ đáng nhẽ rất thú vị chỉ vì một thứ na ná như tình yêu mà lại không […]
Truyện Blog
Nếu bạn hỏi một người đàn ông rằng: "Anh từng có lỗi với phụ nữ chưa?"Câu trả lời của anh ta thường sẽ là khẳng định. Đàn ông thường có một bản danh sách "phạm lỗi", trong danh sách có thể […]
Truyện Blog
Anh không biết việc em rời xa anh là đúng hay sai, nhưng anh biết anh đã sai khi chỉ biết yêu em mà không biết tính toán, lo toan cho tương lai của hai đứa. Anh xin lỗi vì đã không thể mang[…]
Tâm Sự
Hãy mặc váy mini khi còn có thể
Quả vậy, thời gian quý giá nhưng có lẽ quý giá nhất chính là tuổi thanh xuân của chúng ta. Thời thanh xuân của những cô gái. Những năm tháng chúng ta được phép sống theo ý mình, được phép lầ[…]
Truyện Blog